Tiếng bước chân của các bác sĩ rời đi, ngay sau đó là các điều dưỡng đẩy giường nằm của Nhật Ly ra ngoài cùng với một đống các loại ống truyền dịch kèm theo.
Lúc này con ngươi trong mắt Tuấn Kiệt mới khẽ đảo.
Anh đứng dậy đi tới nhìn gương mặt tái nhợt đang im lặng nhắm mắt, bàn tay đưa tới ngập ngừng không dám chạm vào.
Cô điều dưỡng thấy vậy liền giải thích: “Cô ấy sẽ ngủ tầm nửa ngày nữa rồi mới tỉnh, anh đừng quá lo lắng, cuộc phẫu thuật của vợ anh đã rất thành công.”
Tuấn Kiệt liếc mắt qua cô ta như ngầm cảm ơn sau đó cùng đẩy giường của Nhật Ly về phòng hậu phẫu. Cả quá trình không hề hé răng nói nửa câu.
Phòng hậu phẫu là một môi trường hoàn toàn vô trùng, Tuấn Kiệt trong bộ quần áo bảo hộ kín mít đã ở đây được hơn một tuần rồi.
Sức khỏe của Nhật Ly lúc này cũng đã tốt hơn rất nhiều, tổn thương ở phổi đã khôi phục đáng kể, không cần dùng tới máy trợ thở nữa, tuy nhiên dinh dưỡng để duy trì sự sống cho cô lại vẫn hoàn toàn phụ thuộc vào ống thông truyền thẳng tới dạ dày.
Mỗi khi ống thông được hoạt động, dạ dày cô lại cuộn lên đau đớn, cô đã thèm khát một bữa ăn nóng hổi, thèm được trở lại cuộc sống như trước kia.
Nước mắt theo phản xạ của dạ dày mà trào ra rồi lại được một bàn tay khác vội giúp cô lau khô.
Nhật Ly đưa mắt nhìn người đàn ông trước mắt, cô không biết hiện tại mình nên đối diện với anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933335/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.