Khi Bích Liên tỉnh lại đã là buổi chiều ngày hôm sau, toàn thân cô ta rã rời, mỗi một cử động nhỏ đều truyền tới đại não cảm giác đau đớn khó nhịn.
“Thằng già chết tiệt, sẽ có ngày bà chính tay giết chết mày!” Bích Liên gằn giọng, ánh mắt cô ta đỏ hoe ngập tràn sự tức giận.
Có mơ cô ta cũng chẳng bao giờ có thể ngờ được cuộc đời của mình sẽ có những lúc tệ hại như thế này.
Đương nhiên cô ta không thể ngờ được rồi, vì đây đâu phải là mơ, nó là ác mộng.
Lết cơ thể đầy những vết xanh tím vào phòng tắm, không lâu sau trong đó truyền ra tiếng nước hòa cùng tiếng khóc oán hận nức nở. Cái cơ thể mà cô ta vốn yêu quý chăm sóc kỹ lưỡng, bây giờ bỗng tàn tạ như một con búp bê nô lệ tình ái chính hiệu.
Chồng cô ta là một lão già bệnh hoạn, ngoài sở thích dâm loạn vô độ mọi lúc mọi nơi ra còn thích chơi đồ. Đôi khi còn không phải là đồ tình thú, có thể là một cái khăn lông khô khốc, thậm chí nguyên cả chiếc điện thoại đều bị cố ý nhét vào rồi bật nhạc rung, sau đó chơi cửa sau.
Cô ta vừa hoảng, vừa sướng nhưng nhiều hơn là cảm giác nhục nhã và thất bại.
Bích Liên nhìn dòng máu loãng hòa chung với chất nhầy đục bẩn thỉu từ giữa hai chân theo dòng nước chảy xuống, lại thêm một loạt viên bi thủy tinh cỡ nhỏ nhiều màu lọc cọc nẩy lên trên sàn nhà tắm mà run rẩy không thôi.
Lúc này cô ta đã vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-dung-ca-mot-doi-nay-de-yeu-em/933316/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.