Thành phố Vũ Ninh, ngày 20 tháng 06 năm 2018. Trong phòng thí nghiệm của viện nghiên cứu khoa học. “Kỳ lạ thật, rõ ràng các chỉ số đều bình thường mà cậu cứ ngủ mãi không chịu tỉnh như vậy?” Giọng người đàn ông tầm năm mươi tuổi, có mái tóc đầu đinh khẽ lẩm bẩm bên đống tài liệu cao ngất. Phía sau ông ta là một chiếc giường bệnh, trên đó có một người đang nằm. Dưới ánh điện neon, làn da của người nọ trắng quá mức, là kiểu trắng bệch tựa như một bức tượng bằng thạch cao. Mái tóc dài màu đen xõa tung trên tấm nệm trắng giống hệt những cánh hoa mềm mại kiều diễm tôn lên khuôn mặt có đường nét đẹp giống như một thiên thần. Hàng lông mi dày cong vút, sống mũi cao tạo thành chiếc bóng nhỏ xinh cùng đôi môi đỏ mọng căng bóng. Đột nhiên đôi mắt đang nhắm chặt bỗng mở ra, tiếng còi báo động đúng lúc vang lên inh ỏi. “Cháy, có cháy, mau dập lửa...” Tiếng hô hoảng sợ của nhân viên bảo vệ vang lên. Những âm thanh hỗn tạp nối tiếp nhau truyền đến. Giáo sư Minh vội vàng chạy ra ngoài, một giây sau ông ta bỗng chạy ngược lại, vội vàng vơ vét các tài liệu trên bàn cùng đủ loại chai lọ vào bên trong chiếc hộp bìa cát tông. Ông ta mải lo cho những giấy tờ nghiên cứu của mình mà lại không hề hay biết, đối tượng nghiên cứu cứ mãi không chịu tỉnh ở phía sau đã ngồi dậy từ lâu. Ánh mắt Tuấn Phong đỏ ngầu phát ra ánh sáng. Anh đưa tay lên, chậm chạp gỡ từng ống kim ở khắp người mình xuống. Máu bắn ra rơi trên tấm nệm trắng tạo thành những đóa hoa đỏ rực, chói mắt như bỉ ngạn. Anh đi tới cái giá quần áo trong góc phòng, kéo xuống chiếc áo blouse khoác lên cơ thể lõa lồ của mình, sau đó loáng một cái đã biến mất khỏi căn phòng. *** Thành phố Vũ Ninh, tháng 9 năm 2022. Mười một giờ đêm. Thời tiết mùa Thu nên sương đã xuống khá nhiều, bóng đêm bao trùm lên vạn vật khiến cảnh tượng có chút rợn người. Đáng nhẽ ngày hôm nay Nhật Ly sẽ không ra ngoài, nhưng vì muốn giải tỏa tâm trạng nên cô mới tới chỗ cửa hàng giao đồ ăn nhanh để nhận đơn đi ship, mà chị chủ quán ở đây cũng luôn ưu ái cô, cứ tới là có đơn, mà đều là những đơn gần. Trên con đường khá vắng vẻ, vang lên tiếng động cơ yếu ớt của một chiếc xe máy cũ kỹ đang miệt mài chạy nốt quãng đường còn lại của mình. Nhật Ly vừa điều khiển xe vừa vui vẻ huýt sáo. Đối với một đứa con gái ngoài hai mươi tuổi kiếm sống bằng nghề viết truyện mạng và shipper như cô thì việc có thể kiếm thêm chút tiền tăng ca như này thật đáng quý. Ăn, mặc, ở đi lại cái gì mà chả cần tiền. Huống chi ngôi nhà của bà ngoại mà cô đang ở đã có công văn yêu cầu di dời. Nhật Ly đang đi tới địa chỉ giao hàng cuối cùng trong khu biệt thự lớn nhất của thành phố. Những người sống ở đây đa phần đều thuộc thành phần trí thức hoặc doanh nhân. Nơi đây đẹp đẽ và tráng lệ giống như thiên đường; so với nó, ngôi nhà cũ kỹ mà cô đang ở chẳng khác gì một cái ổ chuột. Cầm hộp bánh pizza Nhật Ly đi về phía cổng của ngôi biệt thự màu trắng to lớn và bấm chuông. Cô muốn nhanh chóng hoàn thành xong đơn hàng này để còn về nhà viết nốt chương truyện cẩu huyết còn dang dở. Sau một hồi chuông cánh cổng bỗng nhiên bật mở, giọng nói ái muội của một người đàn ông từ trong bộ đàm gác cổng vang lên: “Mang vào đây!” Đẩy nhẹ cánh cổng nạm vàng ra Nhật Ly bước vào. Khuôn mặt thanh tú của cô đã bị khẩu trang che đi hơn nửa, chỉ lộ ra đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng, ẩn ẩn lộ ra sự thanh lãnh và cao ngạo. Cô ôm chiếc hộp bước qua khoảng sân lát đá cẩm thạch đang lấp lánh dưới ánh sáng của đèn tường đi đến trước cánh cửa. Cửa còn chưa có mở, bên trong đã truyền ra tiếng rên rỉ ái muội khó khăn của đôi nam nữ. “Vũ... đừng, có lẽ người giao hàng đã tới cửa rồi đấy. Anh để em ra lấy đã nào, miệng em ăn no rồi thì mới có sức phục vụ anh hết đêm nay được chứ!” “Được rồi, chờ ở đây để anh ra lấy.” Nhật Ly đứng ở cửa, khoé môi nhịn không được hơi giật giật. Gọi pizza là để ăn khuya phục vụ cho việc này sao? Thật đúng là! Một chiếc cỏn con như thế liệu có đủ không? Ngay sau đó cánh cửa đã được mở ra, một người đàn ông cởi trần mặc quần đùi cộc, trên người anh ta còn đọng vài giọt nước xuất hiện ở cửa. Nhật Ly không nhìn vào mặt anh ta. Cô rất chuyên nghiệp dùng hai tay nâng chiếc hộp lên đưa qua rồi nói: “Một trăm chín mươi tám nghìn thưa quý khách.” Người đối diện không hề có phản ứng. Hai giây trôi qua, một giọng nói vang lên: “Là cậu?” Nhật Ly hơi giật mình, cô ngẩng đầu lên. Chỉ thấy người đàn ông đứng ở cửa cao to, tóc ngắn ướt dầm dề. Dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, khuôn mặt anh tuấn của anh ta tràn ngập sự kinh ngạc. Kinh ngạc cùng với… Một tia xấu hổ. Trong nháy mắt, sắc mặt Nhật Ly hiện lên vẻ giễu cợt cô bật nhẹ lưỡi: “Chậc chậc, thì ra là…” “Hoàng Vũ, ai vậy?” Giọng nói nũng nịu của cô gái trong nhà vang lên cắt đứt lời nói của Nhật Ly. “Không ai cả, chỉ là người giao hàng thôi!” Hoàng Vũ vội vàng mở miệng trước khi Nhật Ly kịp nói tiếp. Sau đó anh ta nhanh chóng mở ví tiền móc ra một xấp tiền rồi thô bạo nhét vào trong tay cô, đồng thời giật lấy cái hộp. “Rầm” một tiếng cánh cửa đã đóng lại. Nhật Ly giật mình, ngơ ngác giơ xấp tiền trong tay lên. Ánh mắt của cô hiện lên một tia giảo hoạt, khóe miệng hơi nhếch lộ ra một nụ cười tinh quái. “Rốt cuộc thì ngày này cũng tới, để tôi xem cô còn kiêu ngạo được bao lâu nữa?” Tiếng nam nữ động tình ở bên trong vọng ra bên ngoài chui vào tai Nhật Ly, khiến cô chán ghét đi về phía cổng. Có nhất thiết phải làm ngay ở phòng khách như vậy không? Cả ngôi biệt thự to lớn như thế này lại không có lấy một phòng ngủ? Chà chà, chắc là thích cảm giác mới lạ. Người em rể này đúng là rất xứng với cô em gái cùng cha khác mẹ kia của cô. Sau khi dắt xe tới một vị trí tốt, Nhật Ly bắt đầu rút điện thoại ra, dùng sim khuyến mãi nhắn đi một vài tin. - Bạn trai của cô đang cùng một cô gái khác mây mưa không dứt tại biệt thự số… - Màn đánh ghen của diễn viên nổi tiếng Bích Liên với tình địch tại biệt thự… - Mau đến xem cô nữ diễn viên Bích Liên đại chiến tiểu tam tại… Không đến mười phút sau. Một chiếc xe tắc xi gấp gáp dừng lại. Từ trên xe là một cô gái có gương mặt xinh đẹp bước xuống, đi theo cô ta là một người đàn bà trung tuổi. Chắc do đi vội vàng nên cả hai người đều còn đang mặc đồ ngủ mỏng manh. Cánh cổng không khóa, khi hai người đó vừa vào thì đám phóng viên cùng những người thích ăn dưa cũng phóng tới. Ngay lập tức tiếng la hét, quát tháo từ bên trong vọng ra, đám phóng viên chuẩn bị máy ảnh sẵn sàng đồng loạt lao vào tác nghiệp. Vô số các hình ảnh đẹp đẽ của hai cô gái được ghi hình lại. Nhật Ly khoanh tay đứng ở bên đường nhìn chiếc xe cảnh sát vừa phóng tới, không lâu sau tiếng la hét mắng chửi dừng lại, từng người một bị áp tải ra xe để chở về đồn. Một số phóng viên vẫn cố chạy theo sau để phỏng vấn: - Thưa cô Bích Liên, như vậy là vị hôn phu của cô đã công khai ngoại tình và bị cô bắt gặp. Cô nghĩ sao về chuyện này? - Anh Hoàng Vũ, anh là một người đàn ông đã có vị hôn thê, anh thấy hành vi ngoại tình của mình có đáng được tha thứ hay không? - Là một ngôi sao, cô có nghĩ hành vi đánh ghen của mình là kém văn minh không? - Bà Võ, bà nghĩ sao về sự việc ngày hôm nay? - … Tất cả mấy người bọn họ và cảnh sát bị vây ngày một đông, hàng ngàn câu hỏi nối tiếp nhau được đưa ra. Bích Liên hoảng sợ ôm lấy mẹ cô ta khóc nức nở. Âm thanh gây huyên náo nguyên cả một con phố. Lùm xùm về vụ gian lận thi cử chưa lắng xuống, giờ lại thêm chuyện này. Sự nghiệp diễn xuất của cô ta sẽ có một dấu chấm hết to đùng.1 Sắc mặt Hoàng Vũ ngày một u ám, anh ta gầm lên một tiếng: “Cút!”1 Các phóng viên bị hoảng sợ, hơi lùi ra một chút. Cảnh sát thấy vậy nhanh chóng dồn bọn họ vào bên trong chiếc xe rồi rú còi phóng đi. Trước khi cánh cửa khép lại, ánh mắt độc ác của Hoàng Vũ đã kịp liếc thấy bóng người bé nhỏ đang trong bộ dạng đắc ý đứng ở bên kia đường. Nhật Ly liền giơ tay lên vẫy vẫy chào lại anh ta rồi cũng lên xe trở về nhà. Con đường vắng vẻ giữa đêm khuya càng khiến chiếc xe cũ kỹ của cô trở nên nhỏ bé. Tiếng bạch bạch của động cơ xe vang lên cũng chẳng thể khuấy động được bầu không khí u ám nặng nề đang phủ xuống trên con đường vắng vẻ. Thế nhưng Nhật Ly cũng chẳng cảm thấy sợ hãi, miệng cô còn ngân nga câu hát thể hiện tâm trạng đang phấn khích của bản thân. Và tất nhiên là cô cũng chẳng hề hay biết, lẩn khuất trong những con hẻm tối mà cô vừa phóng xe qua, có một loài sinh vật vô cùng đáng sợ đã rục rịch thức tỉnh. Bóng dáng của chúng thoắt ẩn thoắt hiện trên những nóc nhà báo hiệu cuộc đi săn chính thức bắt đầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]