12h trưa tại nhà hàng Thanh Hương:Nó sánh vai cùng Phi Triều bước vào, chọn một cái bàn ở góc khuất. Nhìn vào menu, nó khẽ nhếch mép. Được! Nếu ngươi đã đích thân mời thì bà đây cũng không khách khí.
Nếu trong menu có 50 món thì ok, nó chọn 40 món, mà toàn là những món đắt nhất. Xem như là bồi dưỡng cho mấy ngày qua vậy. Còn Phi Triều? Khỏi phải nói anh ta ngạc nhiên như thế nào, trong lòng thì thầm thương cái ví tiền của mình. Anh ta đâu có ngờ đường đường là một Tổng Giám, nó lại có sức ăn kinh khủng đến thế....
Ăn cùng GẦN HẾT đồ ăn mà vẫn chưa thấy Phi Triều cầm đũa. Ngước mặt lên, nó nhướn mày khó chịu, nói:
-"Xem ra sở thích của anh là ngồi nhìn người ta ăn nhỉ?"
-"Nào có. Anh chỉ là hơi bất ngờ vs em thôi!"-Phi Triều dùng giọng điệu dịu dàng nói. Sau đó, thấy trên khóe miệng nó còn dính lại ít nước sốt, anh ta chòm người về phía nó, dùng tay mình xử lí.
-"Tôi có thể tự làm. Còn bây giờ, tôi đã ăn xong, về!"- lạnh lùng đứng lên, nó khó chịu vô cùng, nó rất gét những người đụng vào mặt nó mà chưa có sự cho phép. Hm, nếu không phải chuyện đại sự thì nó đã cho Triều triệt giống nòi rồi.
-"Em nhất định sẽ là người của tôi!"- nhìn bóng nó, Phi Triều nở một nụ cười gian tà.
Bỗng điện thọai nó có tin nhắn, là của Jun (Hải Duy).
"Kẻ cắt thắng của chị là người của bọn Hắc Long. Còn cô gái kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-doi-em-anh-nhe/2054720/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.