Còn nó thì ngạc nhiên vô cùng, hắn đang nói gì vậy, nghe sao mà ù ù bên tai, làm người yêu sao???Không nghe nó trả lời,hắn nói tiếp:
-"Anh Vi! Tôi biết em cũng có tình cảm vs tôi nhưng là em đang trốn tránh, em sợ sẽ thấy Phong. Đừng lo gì hết! Có tôi, tôi sẽ thay Phong chăm sóc em, thay Phong mang lại hạnh phúc cho em và chính tôi-tôi sẽ yêu em. Hãy cho tôi cơ hội!".
-"Còn Thiên Mụi, chẳng phải hai người yêu nhau?"- nó
-"Thiên Mụi hay gọi tôi là anh iu thôi chứ chúng tôi là anh em!"- hắn
-"..."
-"Em cho tôi cơ hội chứ?"- hắn
-"..."
-"Anh Vi?"
-"Xin lỗi! Em.....không thể, chúng ta chỉ có thể là bạn!"- nó nói rồi đẩy hắn ra chạy đi
-"Chỉ-là-bạn?"- hắn nhắc lại ba chữ đó rồi tự cười bản thân quá ngu ngốc.
*Ào...ào...*- một trận mưa kéo tới
-"Vì thời tiết không cho phép nên các em về lều của mình nghĩ ngơi! Giải tán!!!!!"- thầy MC cố gắng nói nhanh
-"Mưa sao? Càng tốt! Có thể che đi nước mắt của tôi! Mưa lớn lên nữa đi!! Haha....!!"- hắn quỵ xuống
---1tiếng sau---:
-"Trời ơi Tuấn, mày làm sao vậy?"- Đăng thấy hắn cả người ướt mem thì hốt hoảng vô cùng
-"..."
-"Mau thay đồ đi!"- Đăng đỡ hắn
-"Tránh ra"- hắn đẩy Đăng ra
*Bịch*- hắn ngất đi
-"Tuấn!"- Đăng lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Cát
...
Đợi Đăng thay quần áo cho hắn, Tiểu Cát tranh thủ nấu ít cháo, do trong rừng không có thuốc sẵn nên hắn sốt ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-doi-em-anh-nhe/2054706/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.