Nhưng họ đợi mãi đợi mãi vẫn không có cuộc điện thoại nào cả điều đó càng khiến cả bọn lo lắng hơnCho đến khi nhận được một cú gọi từ số lạ vào điện thoại Thùy:
-"Alo"- Thùy mở loa ngoài
-"Hức...chị Thùy ơi..hức.."- Bảo Vi khóc
-"Bảo Vi em đang ở đâu?"- Minh lo lắng khi nghe giọng nói của Bảo Vi.
-"Hức....em không biết...hức Linh Nhi vì cứu em mà bị bắn...hức.."- Bảo Vi
-"Cô bình tĩnh nào! Nhìn xung quanh đi. Ví dụ có cửa hàng nào không hay là có nhà gì không?"- Quân Anh dịu dàng trấn an nó
-"Ở đây chỉ toàn là cây vs nghĩa trang thôi.."- Bảo Vi đã bình tĩnh hơn
-"Tôi biết chỗ đó!"- hắn
-"Được rồi Bảo Vi ngoan! Em cứ ở đó bọn chị sẽ đến liền!"- Tiểu Cát
-"Hức...mọi người đến nhanh đi Linh Nhi chảy nhiều máu lắm!"- Bảo Vi
Vs tốc độ ánh sáng chỉ sau 10 phút bọn hắn đã có mặt tại chỗ Bảo Vi. Trên người nhỏ chỉ toàn là máu và máu, gương mặt thì lấm lem bùn đất, tóc tai bù xù, quần áo xộc xệch.
-"Bảo Vi em có sao không?"- Quân Anh là người đầu tiên chạy đến chỗ Bảo Vi đỡ nhỏ
-"Hức..mọi người đến...hức..rồi!"- Bảo Vi
-"Không sao rồi!"- Quân Anh để Bảo Vi tựa vào người mình, cậu muốn truyền hơi ấm của mình để vơi đi nổi sợ của nhỏ
-"Mau đưa cô ấy vào bệnh viện!"- Nhựt bế Linh Nhi để vào xe chạy đến Bệnh Viện
Trên xe:
-"Bảo Vi em kể lại cho mọi nghe tình hình lúc đó đi!"- Thùy
-"Dạ. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-doi-em-anh-nhe/2054703/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.