Vớ lấy chiếc áo,hắn sang phòng của Tiểu Cát và Nhựt để hỏi tìm nó..nhưng họ cũng chẳng biết là chuyện gì đã xảy ra. Chợt nhớ đến một người cả bọn liền kéo lên tầng 5, phải là Bảo Vi- cô em gái bé nhỏ của nó...-*cốc..cốc..cốc*- hắn gõ của liên tục vào phòng Bảo Vi..
-"tới liền"- Bảo Vi nói giọng ngáy ngủ
-"ủa anh Tuấn, anh Nhựt, anh Đăng, chị Cát, sao mọi người đến đây?"- Bảo vi tỉnh ngủ
-"em có thấy Anh Vi đâu không? CÔ ta đi từ chiều đến giờ này chưa về "- hắn nhanh miệng hỏi
-"sao ạ?? Lúc chiều chị ấy nói vs em là muốn đi dạo trên biển mà giờ này chưa về là sao??"- Bảo vi lo lắng
-"bây giờ chúng ta ra biển tìm thử đi!"- Tiểu Cát đề nghị...
Nhưng cô chưa nói xong thì hắn đã phóng đi ngay. Trong lòng hắn không hiểu vì sao mà khó chịu đến lạ kì. Cảm giác lo lắng này, cảm giác như sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng này khiến hắn như không thể kiềm chế lấy bản thân, khiến hắn mù quáng mà chạy ra biển.Còn lại nhóm của Tiểu Cát cũng nhanh chân đi ra đó. Sau khi tất cả đã đi hết thì tại một góc tường gần thang máy,có một người con gái đang nhếch mép cười,phải!! Là Linh Tuyết, ả ta cứ tưởng là kế hoạch của Linh Nhi..nhưng ai mà ngờ đâu, cô em gái bé bỏng của ả đang chìm vào giác ngủ say....Vậy cuối cùng ai là người bắt nó???...
-"TRẦN ANH VI!CÔ Ở ĐÂU?"- hắn vừa chạy vừa gọi lớn tên nó.
-"Anh Vi! Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-doi-em-anh-nhe/2054696/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.