Sau khi nôn mửa và “tự kỉ” xong, Phong và Bảo thẩn thờ như
người mất hồn tới chỗ 2 nàng.
-Giờ bọn mình đi ăn đi?_Bảo đề nghị.
-Tôi không thích ăn ngoài quán, đị siêu thị mua đò ăn về
nấu._Linh
-Uk,
tui cũng thích zậy._Lâm
-Hở?_Phong trợn mắt “ đừng có nói là đồ ăn giống như ngày
hum đó chứ”
-Có được không?_Bảo
-Có gì mà không được, qua nhà anh nấu, ok không _Linh nói
như ra lệnh.
-Ờ sao..cũng được._Bảo toát mồ hôi.
30’ sau khi mua xong cả một đống thức an có thể ăn trong ……..1
tháng, Lâm và Linh đi trước để lại đằng sau 2 người con trai khốn khổ vì phải
xách đồ.
“ Nhục như con cá nục, lần đầu tao phải xách đồ cho gái”
“ Tao cũng như mày, kêu ca cái gì”
-Này, không đi mau lên còn ở đó “ nói chuyện”_Lâm
- Thì đang đi nè, cô cáo xách đồ đâu mà nói._Phong
-Còn cãi, anh đừng có chống đối tôi, anh sẽ phải hối hận
đấy_Lâm
-Tôi đang hối hận đây, vì không thể tới cho cô một
trận._Phong
-Ô, mạnh miệng gớm.Vậy anh nghe đi._Lâm mở cái máy
“- Chẳng phải anh không sợ sao?
- Á Á tôi sợ , mau
dừng lại Á Á”
MặtPhong bay giờ trắng bệch không còn tí ti máu.
- Sẽ ra sao nếu tôi đắng cái này lên Confess của trường nhỉ?
Chắc sẽ vui lắm đây, phải không Linh?_Lâm đắc ý quay sang Linh mỉm cười.
-Giờ cô muốn gì? _Phong
- Tôi sẽ im miệng nếu anh chịu làm nô lệ cho tôi 3 tháng _Lâm
- Cô nằm mơ à, đường đường là công tử nhà họ Nguyễn Lê mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-doi-day-anh-se-bat-em-noi-voi-anh-rang/46304/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.