Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65
Chương sau
Sau hơn 15 phút, cuối cùng xe
Phong cũng tới . -Làm gì lâu vậy?_Bảo tới đây đã
gần 10 phút. -Hắn ta có làm gì cậu không?_linh
hỏi ngay khi Lâm vừa xuống xe. -Ko, mình ko sao hết. -Tôi có làm gì đâu, ngược lại tôi
mới là mới là người bị cô ta “ làm gì nè”_Vừa nói Phong vừa xoa xoa lưng và
vai. -Cái đó là do anh biến thái. -“Biến thai”, vậy là anh đã làm gì
Lâm của tôi rồi._linh nổi giận, từ người cô tỏa ra luồng khí dày đặc.Phong toát
mồ hôi, ko biết giải thích thế nào. - Được rồi Linh, vào thôi, mẹ tớ
đang đợi._Lâm kéo tay Linh đi. - WHAT “ mẹ tôi”, vậy đây là…._Phong
và Bảo há hốc, ngạc nhiên. -Là nhà tôi. -….. “ Ko ngờ được ra gặp mặt mẹ vợ sớm
hơn tưởng tượng”_bảo nháy mắt. “ ….” Bảo và Phong bước vào quán. Ngay khi vào, mùi bánh đã sộc vào
mũi 2 người ngay. Công nhận thơm thật. -Về rồi à_Một giọng nói trong trẻo
bên trong vang lên, người đó đứng lên, chầm chậm bước ra. “ Đe… đẹp quá”_Phong, Bảo -Mẹ, đây là bạn con, Phong và Bảo._Lâm
giới thiệu cho mẹ biets về 2 người con traui đi sau mình. -Oh, đây là lần đầu tiên con dẫn
bạn nam về quán đó. Chà, đẹp trai ghê._bà cười nhẹ, nhìn Phong và Bảo một lượt
từ đầu đến chân. -Mẹ, mẹ đang chảy nước miếng
kìa._Lâm lấy cái khăn giấy cho mẹ mình. -À à, cô xin lỗi._Mẹ lâm xấu hổ,
cầm giấy. - Ko sao ạ._ “Hức…” -Thông cảm, “ mẹ” mỗi lần thấy
trai đẹp là vậy_ Linh lên tiếng giải thích. -Vậy trong 2 cháu ai là bạn trai
Lâm vậy_Mắt mẹ Lâm sang hẳn khi nhắc đến việc này._Là cháu à_ Mẹ Lâm nhìn sang
phia Bảo. -A, dạ không ạ, cháu đang theo
đuổi Linh ạ_ Bảo cười. Ô, cháu thẳng thắng ghê, Linh nhà
cô ko dễ đổ đâu, xem ra cháu phải vất vả rồi. -Dạ, cháu sẽ cố gắng, hì hì._Phong
gãi gãi đầu “ dạ, việc này khó như lên trời dzậy đó cô, hức” -Vậy bạn trai Lâm là cháu ak??_Lần
này bà mới nhìn qua Phong. - A, dạ cháu………._Phong định nói
cháu cũng mong như vậy thì bj Lâm ngắt lời. -Đó là bạn con, giữa bọn con ko có
gì đặc biệt đâu._Lâm phủ nhận._Mẹ à, bọn họ chắc cũng đói rồi. “ Tội nghiệp, bị từ chối ngay
trước mặt “mẹ vợ” kìa, xem ra “ bít cửa” rồi” -À, cô quên mất, mấy cháu ngồi đi,
cô sẽ mang ra ngay._Mãi nói chuyện phiếm, mẹ Linh quên khuấy. -Các cậu qua đây đi, định đứng đó
tới bao giờ._Linh nhanh chóng chọn một bàn ăn. -Mẹ Linh tràn đầy năng lượng nhỉ,
nhìn cũng vui tính nữa._Bảo nhận xét. -…., hừm._Lâm lạnh lùng ko trả
lời. -“ Hức, Lâm khó bắt chuyện quá,
Phong, bộ cậu có sở thích quái dị này à” - Được rồi Lâm, con làm gì khắt
khe quá vậy. Con qua kia lấy mấy cái dĩa dùm mẹ đi. -… Dạ._Lâm đứng lên qua bên chỗ để
dĩa. - Các cháu thong cảm nhé, trông
Lâm vậy thôi chứ thực ra nó rất tốt, chỉ là ko thể hiện ra thôi. - Dạ bọn cháu biết nên ko để ý đâu
ạ._ Phong biết điều đó mà. -Phải rồi Linh, dạo này Lâm có gì
bất thường ko. -Dạ ko, Lâm vẫn bình thường, sao
vậy mẹ?_Linh thắc mắc. -Ko, tại con bé ko nói gì với mẹ
thôi._Bà nhìn lâm vẻ lo lắng. -Không sao đâu, mẹ đừng lo, Lâm có
bọn con bên cạnh mà. -Uk, nhờ các cháu nhé. -Dạ . . . - Dĩa đây, mọi người ăn đi._Lâm mang mấy cái dĩa tới, hơi
ngạc nhiên vì mọi người vẫn chưa ăn cái gì hết. - Quên mất, ăn thôi. Lâm chắp tay, nhắm mắt. -Itadakimasu. Nói xong Lâm mở mắt rồi ăn bánh
như bình thường. -Gì vậy/_Bảo xoay qua hỏi Linh khi
thấy Lâm làm vậy. -Là tiếng nhật, nghĩa là mời mọi
người ăn._linh giải thích. Lâm, cô thích tiếng nhật à_ Phong
hỏi cô, anh muốn biết nhiều hơn về cô nữa. -…. Tôi thích_ Lâm nghĩ có nói
cũng chẳng mất mát gì. -Bánh mẹ Lâm làm ngon quá _ Bảo
vừa ăn đã thích ngay. - Dĩ nhiên, mẹ làm là số dzách._
Linh tự hào. -Hì.._ Lâm cười. “ Là nụ cười đó”_ Phong bất giác
đỏ mặt. -
Này, ăn xong đi đâu ko? -
…Công viên đi._Linh đề nghị -
Ba người đi đi, tôi ko đi. -
Tại sao_ Phong quay phắt lại. -
Tôi còn pahir phụ mẹ tôi bán hàng. -
Ko sao, co cứ đi đi._mẹ Lâm muốn con mình được vui vẻ. -
… dạ- Lâm đành miễn cưỡng đồng ý, cô ko muốn mẹ cô lo
lắng thêm nữa. -
Các cháu chăm sóc Lâm dùm cô nhé.
-
DẠ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65
Chương sau