Sáng sớm Vuy điện thoại cho Mon xon phép nghỉ vài ngày chắm soc cho Kook. Anh lăn xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho Kook. Nồi sup cua sôi sục sục thơm phức, mùi hương len lõi qua các ngõ ngách chui vào trong phòng tạt vào mũi Kook, thế là Kook thức dậy ngay mặc dù trong người hơi mệt.
" Bảo bối dậy rồi à, vào ăn sáng đi cho nóng."
Kook ngôi vào bàn 1 bát sup cua nóng hổi đc bày lên trước mắt, Kook cười hạnh phúc, nhin Vuy bằng ánh mắt âu yếm chan chứa đầy tình yêu thương
" Woww.. trông ngon quá,, ưmmmm thơm quá đi."
Vuy kéo ghế ngồi đối diện nhìn Kook " Ngon thì em ăn nhiều vào, anh nấu cho em đấy."
Kook gật đầu cầm muỗng lên ăn sực nhớ ra điều dì trừng mắt nhìn đồng hồ rồi nhìn Vuy
" Chết chết anh trể làm rồi kìa.."
Vuy mỉm cười chom người tới xoa đầu Kook âu yếm
" Vợ anh bệnh sao anh yên tâm mà đi làm cho được."
Nghe những lời Vuy nói khiến Kook cảm động khóe mắt cay cay trong lòng dâng lên một tình yêu da diết. Kook vui vẻ ăn sup do chồng mình tự tay chuẩn bị cho mình. Kook ăn 1 muỗng, 2 muỗng, 3 muỗng. Đến muỗng thứ 4 thì cảm thấy khó chịu không thể nuốt nổi, muỗng sup thứ 3 như bị ngán lại ở cổ họng cứ muốn trào ra, thật sự muỗng thứ 4 không thể vào được. Sợ Vuy buồn nên Kook cố gắng nhắm mắt nín thở nuốt vào. Kook cố ăn tiếp muỗng thứ 5 thì không thể ráng nổi nữa cái gì cũng có giới hạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-di-cung-to/13205/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.