Sau khi ăn xong ở nhà hàng Vuy đưa Kook về nhà. Kook bước vào căn nhà tối om lạnh lẽo. Kook bật đèn lên thấy nhà trống không, Kook ủ rủ bước chân trở nên nặng nề hơn. Kook vừa ngồi làm bài tập vừa khóc đầu óc Kook không thể nào tập trung được. Kook cầm lấy tấm ảnh chụp chung với Suga lên rồi úp mặt xuống mà khóc. Ở bên này Vuy đã thấy hết. Miệng thì nói là Kook trẻ con, cứ để khóc một lần rồi hết nhưng gượng mặt Vuy hiện rỏ sự quan tâm, lo lắng. Kook càng khóc tim Vuy càng siết lại. Trong lòng Vuy đang hối thúc anh phải chạy qua quan tâm Kook nhưng đâu đó trong suy nghĩ của anh muốn Kook thật sự trưởng thành và mạnh mẽ. Đôi chân như đá đè không cử động. Đèn bên nhà Kook bật đến gần 1h sáng vẫn chưa tắt, còn Vuy thì làm sao ngủ ngon khi thấy Kook như vậy. Vuy vẫn luôn quan sát Kook, Kook vô ý làm rơi ly nước xuống sàn vở tan, mảnh vở văng tung tóe
"Á...á"
Nghe tiếng la của Kook Vuy không thể bình tỉnh được chạy thẳng qua nhà Kook. Rầm! tiếng cửa phòng Kook mở mạnh đập vào tường
" Kook cậu không sao chứ?" Vuy hốt hoảng lo lắng. Kook đang nhặt những mảnh vở thì giật mình bởi tiếng mở cửa quá mạnh của Vuy, miếng thủy tinh sắt bén cứa vào tay Kook làm tay Kook chảy máu, những giọt máu đỏ tươi rơi xuống sàn. Nhìn Kook chảy máu mà tim Vuy cũng rỉ máu theo. Vuy chạy tới đở Kook ngồi lên giường lấy bông lau máu và sát trùng vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-di-cung-to/13188/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.