Nghỉ cả nửa tháng nên Trình Mẫn vừa trở lại với công việc đã làm không kịp thở.
Cô cảm thấy cường độ công việc của mình quá cao rồi, nhưng nghiêm túc ngẫm lại thì thật ra cũng không khác mấy so với trước đây.
Thế nên chắc chắn là do nửa tháng ăn chơi này đã chiều cô hư rồi!Sáng nay, Trình Mẫn dậy trễ nên ngay cả bữa sáng cũng không kịp mua mà vội vội vàng vàng chạy đi làm.
Cô có cuộc hẹn với khách nước ngoài vào lúc 9 giờ nên không thể đến trễ được.
Ngay cả phép tắc cơ bản này mà còn làm không được thì làm sao có thể thành công nổi.Cô vội vàng chạy vào phòng trưng bày, nhìn đồng hồ mới 8 giờ 40 liền thở phào nhẹ nhõm.Tiểu Dư đang hướng dẫn nhân viên mới.
Cậu ta cầm quyển sách vừa nói vừa miêu tả, thao thao bất tuyệt một hồi rồi đuổi người ta đi làm việc.
Người mới cầm quyển sách, cái hiểu cái không, tự dưng bị không trâu bắt chó đi cày nên ngơ ngẩn, lững thững bước đi.
Tiểu Dư ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Trình Mẫn đang thở hổn hển, trêu chọc: “Wow, người mất tích đã trở về rồi.”Trình Mẫn mệt muốn xỉu, nói không ra hơi: “Đã lâu không gặp.”Một người đồng nghiệp khác vừa lúc đi qua thấy Trình Mẫn cũng giật mình, cười chào: “Hello chị Mẫn.
Chào mừng chị mất tích nửa tháng cuối cùng cũng quay lại.”Trình Mẫn là cấp trên của họ.
Cô rất am hiểu việc hòa nhập nên tùy vào môi trường làm việc mà cô sẽ có những cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-den-hon-em/2495457/chuong-17.html