Lục Hạo Nam hiếm khi về nhà nên không biết rõ nh hình trong nhà dạogần đây.
Mãi đến lúc về đến nhà, gặp chị dâu Ninh Hinh đang dỗ dànhMiên Miên ăn cơm, anh mới biết anh cả đã quay về Bắc Kinh.Miên Miên vừa tròn sáu tuổi, vẻ ngoài giống Ninh Hinh đến bảy tám phần,nh nh cũng giống hệt mẹ, ngoan ngoãn không quấy phá, là một đứa békhông khiến người ta phải lo lắng quá nhiều.
Chỉ cần dịu dàng dỗ dành haicâu, bé sẽ ngoan ngoãn nghe lời người lớn chứ không như những đứa békhác, quậy đến mức hận không thể phá nhà.Vẻ mặt Lục Hạo Nam không có gì thay đổi nhưng thực ra suy nghĩ của anhđã trôi dạt đến tận chân trời.
Anh nghĩ, nếu như Trình Mẫn bằng lòng sinhcon thì tỷ lệ sinh ra một đứa nhóc coi trời bằng vung khá cao.Bé con sống với ba mẹ ở nơi khác quanh năm nên không có ấn tượng gì vớingười chú hai là anh, Ninh Hinh bảo bé chào hỏi thì bé nhút nhát nhìn anh,chần chừ một lúc lâu mới nhỏ giọng gọi: “Chú hai.”Anh không biết phải gần gũi với trẻ con thế nào nên không dám tùy ệnđến gần bé, sợ sẽ hù dọa bé nên chỉ trầm giọng chào hỏi bé.
Lát sau thìbiến thành trò chuyện với chị dâu cả Ninh Hinh hai câu.Ninh Hinh nhỏ hơn anh cả hai tuổi và bằng tuổi anh.
Cô xinh đẹp tự nhiênlại chăm sóc tốt nên dù đã qua tuổi ba mươi mà trên mặt vẫn không có lấymột nếp nhăn, làn da mịn màng căng bóng.
Không hề ngoa chút nào khibảo cô mới hai mươi tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-den-hon-em/2495445/chuong-24.html