Chương trước
Chương sau
- Không có gì, tao chỉ nghĩ lại một số chuyện thôi. Mà mày định hỏi tao gì à? - Huyên đáp gọn và nhanh chóng chuyển chủ đề để tránh né sự tra xét của thằng bạn.

- Tao định hỏi lần này mày về nước luôn hay còn đi nữa?

Câu hỏi của Thiên như muốn nói thay cho suy nghĩ của bọn nó, đứa nào cũng hướng mắt lên chờ đợi câu trả lời từ Huyên.

- Không, lần này tao về hẳn, không đi nữa.

Chỉ chờ có thế, cả đám ôm chầm lấy Huyên và hét lên với niềm vui sướng tột độ khiến bác tài xế phải giật mình:

- Bọn tao yêu mày lắm!...

***

Woa, ngon quá, nhiều thức ăn thế này không ăn thật là phí! Trước mặt nó bao nhiêu là món ăn ngon, hết món này đến món khác được đem ra và bày biện trên một chiếc bàn, trang trí hết sức đẹp mắt và sang trọng. Đây là giấc mơ chăng? Nó tự hỏi, nhưng cũng không cần câu trả lời, vì điều nó quan tâm lúc này là làm sao đánh chén hết được số thức ăn trên bàn kia. Như “không thể trì hoãn cái sự sung sướng đó lại” nữa, nó vội chồm tới cái bàn đầy thức ăn. Cầm trên tay cái đùi gà rán thơm phức, nó nuốt nước bọt đánh ực, rồi há miệng rộng hết cỡ, chuẩn bị đánh dấu một miếng rõ to trên cái đùi gà đó thì... một bộ mặt sát khí đằng đằng quen thuộc bỗng từ đâu hiện ra. Là “Lão Trư”, ông anh trai nhiều chuyện của nó, dường như ông ấy luôn cảm thấy khó chịu khi nó được tận hưởng cái cảm giác hạnh phúc hay sao mà toàn tìm cách phá đám nó, như lúc này đây. Vẫn giữ nguyên bộ mặt sát khí như lúc đầu, anh nó giận dữ tiến đến giật phắt lấy cái đùi gà còn chưa kịp thưởng thức trên tay nó. Miếng ngon kề miệng rồi mà còn để bị cướp mất, không thể để chuyện đó xảy ra dễ dàng thế được, nhất là đối với cái đứa chúa ăn uống và ngủ nướng như nó. Biết tính anh mình nhất định sẽ không bao giờ trả lại cái đùi gà, nó đành sử dụng tuyệt chiêu và cũng là thế mạnh của con gái: Khóc.

- Hu hu... Trả em đây, trả đây. Nó là của em cơ mà!

Anh nó cầm cái đùi gà trên tay đưa qua đưa lại trên cao, trong khi nó tìm cách lấy, và gằn giọng:

- Ăn uống gì giờ này, có tỉnh ngay không thì bảo!

Trong lúc đu bám ông anh để giành lại cái đùi gà, không may nó trượt tay và... “rầm!” Mở mắt ra, nó thấy đầu óc quay cuồng, mọi vật như đảo lộn ngay trước mắt nó. Chưa kịp định thần lại việc gì đã diễn ra thì nó lại nghe thấy giọng nói quen thuộc của ông anh nó từ đằng sau, hướng cửa ra vào:

- Ăn no chưa hả cô nương, dậy mà đi học đi, còn nằm đó, sắp trễ giờ rồi đấy.

Cảnh tượng một nửa thân trên thì đang nằm dưới sàn, còn nửa thân dưới thì đang ở trên giường khiến nó nhanh chóng hiểu ra là mình chỉ vừa trải qua một giấc mơ. Vẫn còn nuối tiếc vì giấc mơ còn đang dở dang, nó đâm ra tức ông anh. “Đúng là kẻ chuyên phá đám” - Nó lẩm bẩm. Và cũng vì thế trong lúc đi xuống cầu thang, nó không để ý mà đá phải con Bông Tròn, con mèo cưng yêu quý nhất của ông anh nó. Tiếng ré chói tai vang lên khiến cho người nghe đủ hiểu chuyện gì vừa xảy ra, một lần nữa nó lại nghe thấy tiếng gầm của ông anh vang lên khắp nhà: “Zen!!!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.