Cả cuộc đời hơn hai mươi năm tồn tại, anh chưa từng phải hạ mình với ai.
Chứ đừng nói đến việc quỳ xuống tự tay tát vào mặt mình như bây giờ.
Đúng là một cảnh đắt hiếm có, xung quanh cũng bắt đầu túm tụm người vây quanh cả rồi. Ai cũng nghĩ rằng chàng trai ấy vì lụy tình nên mới chấp nhận hạ mình quỳ xuống để níu kéo cô gái. Nào có mấy ai biết được câu chuyện nội tình đầy khuất tất bên trong?
- Thuần, vạn lần xin lỗi em! - Thụy Phương buông thõng hai tay, cúi mặt đầy ăn năn, sầu thảm.
- '...'
- Anh biết chỉ một câu xin lỗi thì không thể giải quyết được gì. Nhưng làm ơn, hãy cho anh cơ hội được sửa sai!
- 'Thiếu gia, mời anh đi cho. Huy của tôi không bao giờ là người như thế!' - Diễm Thuần vẫn đứng im lặng, vô cảm đến lạnh lùng.
- Vì anh đã quên, vì anh đáng trách. - Thụy Phương đưa hai tay lên vò lấy mớ tóc rối bù - Xin em, lúc đó là do Alice nhận bừa nên anh mới nghĩ cô ấy là em...
Vì trong lòng luôn nôn nóng muốn tìm lại hình ảnh của em với phần ký ức mờ nhạt ấy. Tất cả là do anh quá hấp tấp, là quá vội vàng.
- 'Tôi chỉ yêu mỗi mình Huy. Cho dù thiếu gia có nhớ lại chuyện lúc trước thì sao chứ? Bây giờ cũng là Đệ nhất Thiếu gia nhà họ Tần mất rồi!'
Làm sao có thể là Huy - chàng trai ngốc nghếch đến đáng yêu của cô cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297420/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.