- 'Ai đó làm ơn, giúp tôi cứu lấy đứa nhỏ!'
- 'Đau, tôi đau quá rồi...'
Những câu nói không âm điệu cứ thế vang lên trong đầu Thụy Phương. Tại sao anh lại để tâm đến những chuyện đó? Ánh mắt ấy sao quá đỗi thân quen?
Trông phút chốc, vì sao anh thấy sợ mất cô gái này lắm, mặc dù trước đây mình đã từng rất chướng mắt đó nha.
- Vú Lam, cô ấy sao rồi? - Vừa nhìn thấy vú Lam, anh lập tức hỏi ngay.
- Bắt đầu biết suy nghĩ rồi à? Vú cứ tưởng là con vô tâm vô phế chứ nhỉ? - Bà lạnh lùng, ngay cả cái nhìn cũng không thèm cho anh.
- Vú đừng giận nữa. Con là đang quan tâm thật lòng đấy!
- Bác sĩ vẫn chưa bước ra, biết thế nào được? - Vú Lam nói rồi bước đi, tay chân bà run quá nên muốn tìm chỗ ngồi một lúc.
Chỉ còn mình Thụy Phương, anh đứng đối diện với cánh cửa phòng cấp cứu lạnh lẽo ấy.
Trái tim chợt có chút đau!
Bỗng dưng Mark cùng đám vệ sĩ đi đến, một phong bì màu nâu đỏ được chìa ra:
- Thiếu gia, chuyện lần trước cậu muốn điều tra, đã có kết quả rồi!
- Chuyện gì? - Vô thức hỏi ngay một câu, đầu óc anh bây giờ đã trở nên trống rỗng.
- Chuyện một bên thận của cậu bị mất!
Cuối cùng cũng có kết quả. Vừa nhận được nó, Mark ngay lập tức đi tìm Thụy Phương.
- Bây giờ tôi không có tâm trạng! - Anh có vẻ như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297415/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.