Mấy hôm nay, Alice có vẻ thân thiết hơn với Thụy Phương rồi. Không hiểu sao anh vẫn cứ để yên không ý kiến.
Không dung nạp cũng chẳng khước từ.
- A, cái cô này! - Alice hét lên - Pha trà kiểu gì mà nhạt nhẽo thế không biết.
Thế là ai kia phun ra cả ngụm trà. Ban đầu Thụy Phương vẫn tập trung bàn chuyện với Mark nên không chú ý lắm. Mãi đến một lúc sau, anh có chút khó chịu nên đã cầm bình trà đến gần khu vực gian bếp:
- Là do cô pha? - Giọng Thụy Phương không chút cảm xúc, hỏi.
Diễm Thuần lẳng lặng gật đầu.
- "Bốp!" - Anh thẳng tay đập bình trà xuống nền - Có nghe cô ấy bảo là khó uống không?
Chưa kịp hoàn hồn vì tiếng động mạnh, Diễm Thuần lại giật mình vì giọng nói lớn tiếng của anh. Thấy vậy, vú Lam vội vàng chạy đến, bênh vực:
- Sao con lớn tiếng thế? Con bé chỉ là người mới thôi mà.
- Vô dụng! Ở đâu ra cái thể loại không biết phép tắc này?
- Đây là người của vú mang đến. Con không muốn nể mặt? - Vú Lam vẫn bảo vệ Diễm Thuần.
- Con... không biết. Vậy vú xem mà dạy bảo lại đi. Con không thích trong nhà mình có người yếu kém như thế. - Thụy Phương nể mặt vú Lam, hạ giọng.
Thế là cô gái nhỏ ngồi xuống, thu dọn mớ hỗn độn kia. Muốn nói mà không nói được, muốn khóc nhưng không khóc được.
Đây là vị trà mà cô rất yêu thích, bản thân cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297410/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.