Gần hai ngày rồi, Diễm Thuần vẫn chưa chịu ăn uống gì cả. Quản gia Hứa được Uy Vũ giao nhiệm vụ lo ba bữa cho cô nhưng ông không tài nào khiến Diễm Thuần mở miệng ăn, dù chỉ là một chút. Cứ như vậy thì ông biết nói thế nào khi hắn trở về đây?
- Cô Diễm Thuần, hãy ăn một chút đi. Nếu không tôi chẳng biết ăn nói làm sao với cậu Uy Vũ cả.
Nãy giờ cô chỉ toàn im lặng, nhưng rồi cũng thấy tội cho ông ấy. Thế là cô lấy ra một mẩu giấy, nguệch ngoạc ghi:
- "Cháu sẽ nói lại với anh ta, bác cứ dọn xuống đi!"
- Sao cô lại viết ra giấy? Bị khó chịu nơi cổ họng sao? Tôi lấy thuốc cho cô nhé.
Diễm Thuần lắc đầu ảo não, lại viết lên giấy rằng:
- "Là tôi bị câm..."
Quản gia Hứa suýt chút nữa thì đánh rơi bát cháo xuống nền nhà. Đã có chuyện gì xảy ra với cô gái này vậy?
- Lần trước đến đây cô Diễm Thuần vẫn còn nói chuyện được mà?
- "Vừa gần đây thôi ạ."
- Có liên quan đến cậu Uy Vũ không?
Khẽ gật đầu chua xót. Phải, lí do chính là vì hắn.
- Tội nghiệp cho cô. Cậu chủ nhà này đúng thật là có chút ngỗ ngược. Nhưng mà...
- "Bác mang ra ngoài giúp cháu. Cháu không thấy đói."
- Được, vậy khi nào cảm thấy muốn ăn thì cứ gọi ta nhé. - Thế là ông ra ngoài.
Đúng thật, trong hoàn cảnh này thì còn ai thiết tha gì đến chuyện ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297401/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.