A, tim anh đập nhanh quá. Hơn nữa, nó đang rất hỗn loạn.
Diễm Thuần có chút bối rối, bẽn lẽn nhìn anh:
- "Làm sao vậy Huy?"
- Nóng, nóng quá. Thực là khó chịu nha! - Anh nhăn mặt cảm thán, nơi nào đó cũng bắt đầu phản chủ rồi.
- "Như thế nào, anh nói rõ hơn đi..." - Bàn tay càng lúc càng bị siết chặt, Diễm Thuần cũng bắt đầu loạn lên rồi.
- Anh... muốn có được em!
Hả, Huy chẳng phải là một chàng ngốc hay sao? Vì sao lại biết những chuyện này?
Chưa kịp để cô phản ứng, anh đã nhanh chóng kéo cô nằm gọn dưới thân mình.
- "Huy..." - Thực sự, Diễm Thuần không biết phải làm gì bây giờ nữa.
Tháo chạy? Không thể, vì anh sẽ không để cho cô thoát đâu.
- Vợ... - Ánh mắt của Huy mờ đục dần - Hướng dẫn cho anh!
Lại tròn mắt nhìn, có lẽ anh thực sự chẳng biết gì cả.
- "Hướng dẫn gì cơ?" - Cô vẫn hỏi lại cho chắc.
- Giúp anh cách để không bị khó chịu nữa. Anh nóng quá, sẽ khóc đấy!
Chuyện này lạ quá, bản thân đang rất muốn mà lại không biết làm sao là thế nào? Diễm Thuần, có nên hay không?
- "Chồng, có yêu em không?"
- Có! - Anh ra sức gật đầu.
Hụt hẫng, cô là đang mong muốn nghe được câu nói dài hơn cơ. Không ngờ, chỉ là một từ ngắn cũn.
Đúng, cô cũng yêu anh. Yêu hơn bản thân mình mất rồi.
- Thuần~ Làm ơn, làm gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297393/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.