Ánh nắng sớm chiếu qua khe cửa, đáp lên khuôn mặt dễ thương của Diễm Thuần khiến cô nheo mắt lại. Dụi mắt thức dậy và cô phát hiện thấy bên cạnh có một chàng trai đang ghé mắt nhìn mình chăm chăm.
- "Chào buổi sáng, tỉnh rồi à?" - Diễm Thuần mỉm cười, không biết anh ta có hiểu không?
- Chào em ~
- Sao cơ? - Anh ta vừa gọi cô là gì?
Giọng điệu nghe lẳng lơ thật...
Nghe ngữ âm của anh chàng này thật chẳng khác gì một cậu nhóc. Ôi, không lẽ là anh đã bị ngốc rồi sao?
- Này em à! Anh đói... - Anh ta lại lên tiếng, cắt ngang mạch suy nghĩ của cô.
Diễm Thuần bước xuống giường, lấy ra bộ quần áo tối qua đã giặt sạch đưa cho chàng trai:
- Anh phải mặc cái này à? - Giọng điệu không thể nào ngơ ngác hơn.
Cô gật đầu rồi đi xuống bếp làm bữa sáng. Một lúc sau ai kia cũng từ phòng thay đồ bước ra.
- Xong rồi!
- "Uhm, giỏi lắm..." - Diễm Thuần gật đầu.
- A, biết rồi. Em vừa bảo anh đây rất giỏi có phải không?
Anh chàng này có thể hiểu được những gì cô muốn nói hay sao?
- Thơm quá đi... - Ai đó ra sức hít hà nồi cháo trước mặt.
- "Ăn được rồi. "
Diễm Thuần đưa cho anh một cái bát lớn đầy cháo vì cô nghĩ chắc anh cũng đói lắm rồi nên cần ăn nhiều một chút. Không ngờ anh lại chia bớt một phần vào bát của cô.
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-qua-khu-ngu-yen/3297385/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.