Lúc bị nhân viên phục vụ ở cửa kéo ra, hai mắt anh ta vẫn đỏ ngầu.
Anh ta cắn chặt răng, lời ác độc từ trong kẽ răng nặn ra từng tiếng:
“Cô vĩnh viễn chỉ là một con chó.”
“Chó cái vẫy đuôi cầu xin sự thương xót dưới chân tôi.”
“Tôi muốn cho mọi người thấy cô ghê tởm đến mức nào, chỉ là một người đàn bà rách nát.”
“Từ bỏ đi, chỉ có một mình anh thương xót em, trừ anh ra, không ai yêu em.”
Lục Hàn thoát khỏi tay nhân viên phục vụ xông về phía tôi, xé toạc cổ áo tôi, lộ ra vết đỏ mới cũ trên xương đòn.
Tôi vừa mới mạnh mẽ chà xát vào đó, một chữ “Nô” có thể thấy được rõ ràng.
Góc bí mật nhất của tôi hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.
Giờ phút này vẫn là ngày nghỉ tuần lễ vàng, người trong phòng xông hơi đông vô cùng.
Sự xấu hổ to lớn bao trùm lấy tôi, tôi ôm chặt mình cố gắng tìm kiếm mảnh áo bị xé nát.
Nhưng lại bị một thân thể người phụ nữ to lớn che chắn.
“Loại lưu manh đê tiện, chả nhẽ lão nương lại không đánh được một tên cặn bã?”
Đám đông vây quanh Lục Hàn không ngừng mắng nhiếc.
Khác với những gì tôi tưởng tượng.
Ngày càng có nhiều đàn ông và phụ nữ đứng chắn trước mặt tôi.
Tôi không thể kiềm chế được nước mắt tuôn rơi.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-hoa-no/3546966/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.