Cả đám ồn ào đến và cùng vào ngồi mâm cơm với nhau, ba con người kia đổ dồn ánh mắt về Jinna với vẻ mặt đầy nghi ngờ. 
"Em nấu có ăn được và an toàn không vậy" 
Minh Phương vừa nhìn đồ ăn vừa nói và đồng thời nhìn Jinna, Nhã Uyên thấy dí con bé quá nên đã ra hiệu đẩy tay Minh Phương. 
"Em ấy nấu hơi bị ngon đấy, các cậu ăn đi" 
Và mọi người đều nếm thử từng món mà Jinna đã làm, thật sự nó rất ngon. Nếm được một miếng là sẽ có hai miếng ba miếng và nhiều miếng. 
"Coi như cũng được đi, cộng cho 1đ vì nấu ăn ngon và sau này Nhã Uyên nhà chúng tôi không sợ đói" 
Bảo Vy gật gù khen đồ ăn cùng với câu nói ấy, bốn người họ như gia đình vậy. Bởi vì Nhã Uyên được ba người này chiều chuộng cưng chiều, nên không ai có quyền làm tổn thương nàng. 
"Các cậu ăn đi, dọa quá em ấy sợ kìa" 
Jinna giờ rén ngang không dám nói gì, ai khen thì cười rồi gật gù như thế mà thôi. Vì sợ lỡ nói năng không đúng ý các chị thì lại không cho đến chơi với nàng nữa. 
"Nè nhóc, nhóc nhớ lại mọi việc rồi à" 
"Vâng ạ""Vậy nhóc có biết người mà khiến nhóc trở nên khó khăn trong thời gian ấy là ai không?" 
Nhã Uyên sợ Bảo Vy sẽ nói ra và Jinna sẽ ghét mẹ mình hơn, nên đã nhanh chân đá nhẹ vào chân Bảo Vy ra hiệu. Lúc này Jinna liền hỏi ngay. 
"Em biết, là mẹ em. Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3620828/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.