Jinna trở lại lớp học khiến ai nấy cũng bất ngờ, hỏi han xem có ổn không. Tay chân có chút trầy xước nên cũng chẳng dám cởi áo khoác ra, những người thích Jinna liền vui vẻ trở lại vì được nhìn thấy em ấy đến trường. 
Hoàng Linh ngồi dưới bàn cuối nói vọng lên. 
“Các cậu bu vào như vậy tí nó ngộp thở nó xỉu luôn bây giờ” 
Nghe xong ai cũng giãn bớt bớt ra cho Jinna xuống ngồi cùng với nó. 
“Tí có tiết của cô chủ nhiệm không?” 
Nghe Jinna hỏi như thế cứ tưởng bạn mình đã nhớ lại điều gì đó về Nhã Uyên liền hỏi. 
“Cậu nhớ được cô chủ nhiệm là ai rồi hả?” 
“Mình có biết đâu, mình chỉ hỏi tí có tiết chủ nhiệm không. Nảy mình gặp cô kia dưới sân trường, cô ấy bảo là chủ nhiệm lớp mình” 
“Tưởng nhớ ra không đó, vậy tí đi rồi biết. Tệ thật mà” 
Hoàng Linh lắc đầu ngao ngán, nhìn Jinna nhớ nhớ quên quên trông đùn lắm cơ. Như bị xe tông cái rồi chuyển sang chế độ ngơ ngác cún đùn luôn ấy. 
Tiếng trống vang lên cũng là lúc tiết đầu giờ sinh hoạt chủ nhiệm đã đến, tiếng bước chân ngoài dãy hành lang ngày một rõ dần về phía cuối dãy. Chính là lớp của Jinna, bản thân em đã quên mất rằng mình chính là lớp trưởng của lớp. 
Nhã Uyên bước vô, mọi người đều quay sang nhìn Jinna. Hoàng Linh thấy không ổn liền ra hiệu ra cho Jinna. 
“Nè sao không chào cô, cậu là lớp trưởng đấy” 
“Mình á? Lúc nào?” 
“Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3548110/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.