Giọng nói ấy chính là ông ta chứ chẳng phải ai khác, dù có ra sao vẫn nhận ra người đã từng góp phần vào việc châm chế những câu chuyện không thật cho Tú Anh rời đi với Jinna.
“Chào bác, vậy là đối tác lần này chính là bác”
“Có vẻ như cô Trịnh đây bây ngờ nhỉ?”
“Cũng chẳng bất ngờ đâu, toàn người quen mà thôi”
Ông ta có vẻ đắc ý, nghĩ nếu công ty này không kí hợp đồng này với công ty bên ông thì sẽ chẳng phát triển hơn nữa và chẳng có lợi nhuận nào cả.
“Mời bác vào trong chúng ta nói chuyện”
Cả hai đi vào trong, phòng làm việc của Jinna có chút ngột ngạt vì cái không khí khó thở này. Hai người bạc bàn công việc và đang chia cho đôi bên cùng có lợi, nhưng ông Tạ đây vẫn không đồng ý để bên công ty của Jinna ăn hoa hồng nhiều hơn.
“Nếu đồng ý hợp tác, việc cổ phần bên đây sẽ giao sang hết cho công ty tôi”
“Bác có nhầm lẫn không, trong hợp đồng để là 50 50 phần ai nấy hưởng”
“Tôi nói cho cô Trịnh đây biết, nếu công ty tôi không kí cái hợp đồng lần này thì cô nghĩ công ty cô còn trụ nổi hay không?”
“Vậy thì mời ông về cho, tôi đây không thiếu đối tác”
Nói chuyện dứt khoát như thế mới chính là Jinna, ông ấy cứ nghĩ Jinna vẫn còn là Jinna của năm lớp 10, của những năm tháng mà đã từng theo đuổi Tú Anh.
“Ranh con! Mày biết gì mà nói, giờ tao về không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3548096/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.