Jinna nhận được nụ hôn ấy của nàng cũng khá bất ngờ, vì bình thường ít khi nào Nhã Uyên chủ động đến như vậy, không phải vì không yêu nhưng vì nàng ngại và cũng bảo vệ Jinna không bị mọi người soi mói. 
“Ai cho cô tự ý hôn em” 
“Vì em là người yêu tôi nên tôi có quyền, nào ngồi xuống ăn cơm đi” 
Jinna vẫn một mặt đó mà lạnh lùng cho nàng sợ, nhưng thật ra bên trong cũng khoái lắm rồi mà giả vờ không nói thể hiện ra ấy chứ. 
Jinna cố tình ngồi đối diện với nàng nên nàng có chút buồn bã nhưng cũng chẳng nói gì. 
“Ăn thử đi xem có vừa khẩu vị của em không?” 
“Có vừa hay không thì cô cũng đi nhậu mà nếm làm gì” 
“Tôi không có như vậy nữa đâu, vì bạn bè tôi lâu quá mới gặp nên cũng quá chén. Bình thường tôi ít khi uống rượu lắm” 
“Lỡ lúc đó có ai đến gần cô thì sao, làm gì cô rồi em không biết thì sao?” 
“Không có chuyện đó đâu nhóc con, tôi được ba người bạn của mình bao bọc lắm.” 
Cổ biết cổ được bạn chở bạn che nên chắc chắn về phần đấy không ai qua được bạn nàng cả. 
Jinna làm gương mặt giận dỗi rồi bĩu môi với nàng, Nhã Uyên trông cái tên này giận dai quá nên vừa gắp đồ ăn vừa phải dỗ ngọt lại. 
“Ngoan yên tâm đi, nhóc con em mới xứng đáng bên cạnh tôi. Ngoài em ra thì chẳng có một ai thay thế được vị trí của em cả, không là em cũng chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3548075/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.