Sáng ngày mới cũng đến, thường thì ba mẹ Jinna về là em ấy sẽ ít khi nào đến trường. Vì có khi cả tuần Jinna cũng không đến trường để vào công ty, và vì ông Trịnh là trưởng hội phụ huynh học sinh thêm vào đó cũng có đóng góp một phần vào cho trường nên ông muốn con mình ở nhà phụ giúp chút việc công ty. Bởi vậy điều Jinna không đến trường cũng chẳng có gì là lạ. 
“Cún aaa đã dậy chưa” 
Giọng của dì Tina nói vọng vào bên trong đánh thức đứa cháu gái của mình dậy, thấy bên trong im lặng nên đành để nhóc con đó ngủ thêm một chút nữa. 
“Cho con bé ngủ xíu đi anh chị, em gọi mãi chẳng thấy dậy” 
“Có ba mẹ về là lười ngang vậy đó, thôi kệ để cho nó ngủ đi. Mai hoặc mốt anh chị đi nữa rồi” 
“Ráng nay mai gì kêu con bé đến công ty với mình, bà cứ nói nhỏ nhẹ là nó nghe à chứ bà dồn quá con bé không chịu được” 
“Tôi biết rồi” 
Sau chuyện hôm qua thì bà Trịnh cũng không muốn ép buộc gì Jinna nữa, nhưng tính tình bà cũng nóng nảy nên kiểu gì cũng khắt khẩu với Jinna thôi. 
Trên phòng Jinna cũng lăn lộn trở mình ngủ khá ngon giấc, một lúc có tiếng chuông điện thoại gọi đến. Không ai khác đó chính là Nhã Uyên, Jinna bật ngồi dậy nhìn điện thoại một lúc, trong lòng có chút giận nhưng thôi cứ bắt máy trước đã. 
“Alo” 
“Cún! Sao hôm nay em không đến lớp, giáo viên văn báo cho tôi này” 
“Ba 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3548073/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.