Cả đêm đó sau khi Jinna nói hết những lời như vậy thì có lẽ cả hai sẽ phải có một khoảng cách nhất định nào đó dù không ít cũng không nhiều, mạnh ai nấy ngủ và chẳng ai ngủ chung với ai. 
Đến sáng của ngày hôm sau, Jinna khó chịu vì ngủ không có nệm nên hơi bực bội. Nhưng chợt nhớ ra là đang ở nhà Nhã Uyên, vội vàng đi vào bếp nấu cháo cho nàng vì sợ nàng đói và phải ăn đúng cử để uống thuốc. 
"Mình chưa có mua thuốc giảm đau cho cô ấy" 
Loay hoay đứng nấu cháo và vặn lửa nhỏ lại rồi chạy đi mua thuốc cho nàng, biết bản thân sẽ có khoảng cách với nàng nhưng vì sức khỏe là quan trọng nhất nên luôn nhanh chân đi mua thuốc. 
Còn nàng vẫn nằm ngủ vì lâu lâu mới có một ngày nghỉ như thế nên ngủ hơi lâu, tia nắng len lỏi qua mắt nàng làm nàng khó chịu dụi dụi nhưng vẫn không muốn mở mắt. 
"Aizzz không muốn dậy chút nào" 
Nàng ngọ nguậy trong chiếc mền nhỏ nhắn kia vô tình đυ.ng phải chân đau làm nàng giật mình. 
"Aaaa đauuu" 
Cũng tự mình làm tự mình quậy nên đâu nói được ai, chợt nhận ra là cả đêm qua Jinna không lên phòng ngủ cùng với nàng. 
"Em ấy giận mình bỏ về rồi hả" 
Nhanh chân xuống giường với gương mặt còn say ke chưa tỉnh táo mà đi xuống cầu thang dưới nhà, nhìn xung quanh chẳng có bóng dáng Jinna đâu. 
"Cún aaa~" 
Giọng điệu vẫn y như vậy, nàng biết được em thích nàng nên càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-lam-vo-co/3548057/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.