- Ánh Nguyệt, cô làm gì mà thẩn thờ vậy? - Tiếng của bà chủ tiệm hoa vang lên
Giật mình tỉnh giấc, cô hấp tấp trả lời:
- Dạ, vâng, không có gì đâu, thưa bà chủ!
- Tập trung làm việc đi, lơ thơ mơ là bị đuổi việc đấy! Tiệm hoa này cũng là một tiệm lớn, tìm một người để thế cô không phải chuyện khó khăn gì. Hừ..
- Không, bà chủ, bà đừng làm như vậy. Tôi..... Tôi sẽ cố gắng khắc phục, lần sau sẽ không có thái đọ như thế nữa đâu ạ. Bà chủ, bà biết hoàn cảnh gia đình cháu khó khăn, xin bà " giơ cao đánh khẽ" ạ!
- Còn có lần sau à?
- Dạ không, không đâu ạ.
-Ráng mà làm cho tốt, tôi không nuôi không công mấy người vô dụng đâu.
Nói rồi, bà bước ra khỏi tiệm, lên chiếc xe ô tô màu đỏ, phóng đi mất dạng. Bà ta là chủ tiệm bán hoa mà cô đang làm thêm. Nghe đâu, nhà bà ấy có một sản nghiệp lớn lắm, cái tiệm hoa này mở ra để " giải trí" thôi. Nói chung, bà ấy cũng khá nghiêm khắc với nhân viên, hay la mắng, trách móc tụi cô vì đủ loại lí do. Đôi khi, cô tự hỏi bản thân rằng " không biết mình ăn ở kiểu gì mà đến giờ cũng chưa bị đuổi, chắc mình ăn ở tốt quá nên ông trời ổng thương ý mà"
- Nguyệt Nguyệt, chín giờ rồi, hết giờ làm thêm của em rồi đó, mau về đi!!!
Hết rồi à! Sao nhanh quá vậy. Cô vội thu xếp đồ đạc rồi dắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-em-di/3223120/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.