Lãnh Hàn Mặc lợi dụng thời cơ, ôm lấy cô vào lòng, đẩy hẳn cô vào trong phòng dùng chân đóng cửa phòng lại.
Lãnh Hàn Mặc bế bỗng Lưu Ly lên, đi đến giường đặt cô xuống, áp sát cô dưới thân mình.
Lưu Ly không kịp phản ứng lại, chỉ biết dùng tay đánh vào bả vai anh.
- Em sẽ như thế nào? Giọng khàn khàn của Lãnh Hàn Mặc vang lên, ánh mắt nhìn Hoa Lưu Ly đầy âu yếm
- Anh bắt nạt em a.. Ngồi dậy nào, kì quá
- Sáng nay còn có người chủ động hôn anh, còn nói là em đã lớn cơ mà!
- Lúc đấy em, à em bị à không không, lúc đấy em..,
Vì ngại ngùng mà Lưu ly càng nói càng rối
- Lưu Ly, anh rất nhớ em. Hôm nay quả thật anh ghen khi thấy thằng đó chạm vào tay em
- Anh là gì của em mà ghen!
- Anh là gì của em? Em không biết sao?
Anh về rồi, gả cho anh đi!
Ánh mắt Lưu Ly thoáng chốc ngưng lại, nhìn sâu vào đáy mắt đang phản chiếu hình ảnh của cô trong đó.
Thời gian lắng đọng, hai gương mặt đang rất sát cứ nhìn nhau như vậy, chỉ nghe tiếng hít thở của nhau, tim kề tim đang run lên từng hồi.
Một lúc sau, Hoa Lưu Ly nghịch ngợm lấy tay nhéo mũi anh
- Có ai cầu hôn như anh không?
- Chứ em muốn như thế nào? Hay sến súa như chàng lãng tử sáng nay? Ấu trĩ, nhạt nhẽo
- Nhưng it nhất người ta còn quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-yeu-em/1992867/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.