Tương Văn Đào vào để làm gì?
Lúc đầu, anh thề, anh chỉ định vào xem Song Hỉ thế nào thôi.
Người uống rượu say ban đêm thường ngủ không ngon, hay bị nôn mửa, miệng khô, khó chịu…….. anh vào coi cậu có sao không.
Chỉnh lại ánh đèn bàn, anh nhìn thấy một cảnh tượng như vầy: Song Hỉ úp sấp người nằm ghé vào sát mép giường, một bên mặt bị ép trông phúng pha phúng phính, trên gối còn tích lại một bãi nước miếng trong suốt. Tương Văn Đào thấy cảnh này không khỏi bật cười.
“Thật là, cứ như trẻ con vậy……….” Anh vừa cười vừa lắc đầu bất lực, sau đó thật nhẹ nhàng giúp cậu chỉnh lại tư thế thoải mái hơn. Rút khăn ra lau nước miếng giúp cậu xong, anh không vội đi ra ngoài ngay mà ngồi xuống bên giường, chăm chú ngắm nhìn Song Hỉ ngủ.
Thật ra đây cũng không phải lần đầu anh nhìn cậu ngủ như thế, nhưng không hiểu tại sao, càng nhìn càng thấy cậu đáng yêu, đáng yêu đến nỗi làm bên dưới của anh bắt đầu rục rịch.
Cuối cùng không nhịn được mà thử hôn nhẹ cậu một cái. Môi Song Hỉ hơi khô, anh hôn phớt qua, cảm giác không vừa lòng lắm, dừng lại, rồi cười thật nham hiểm, vươn chút đầu lưỡi ra, chậm rãi liếm lên đôi môi cánh hoa của người nọ.
Hành động này không phải không mang chút lẳng lơ kín đáo của tình yêu, nhưng động tác của anh thật quá dịu dàng, cái người đang bị đùa giỡn kia dường như không cảm nhận được gì, vẫn nhắm mắt ngủ đến ngon lành. Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-lam-anh-trai-cua-em/2383304/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.