Đôi khi tình yêu chỉ cần một người thương ở cạnh bên tâm sự.
Hạnh phúc chính là những hành động nhỏ góp lại thành những cái lớn hơn. Hạnh phúc cứ thế đong đầy bởi yêu thương.
Phong ôm tôi từ phía sau, kể với tôi về cô Hân ấy. Tên đầy đủ là Dương Ngọc Hân. Cô ấy nhỏ hơn anh 1 tuổi, gia đình là đối tác làm ăn với bố anh.
Phong nói anh hay gặp cô ấy ở các bữa ăn họp mặt của hau gia đình. Cũng có nói chuyện với cô ấy nhiều. Họ còn nhắn tin cho nhau nữa.
Tôi bấu nhẹ tay Phong. Anh áp má sát má tôi cười
-"Ghen à?"
Tôi bĩu môi
-"Ừ. Ghen đấy. Người ta đi hẳn 5 năm còn không thèm liên lạc kia mà"
Anh siết eo tôi
-"Là anh muốn em lo học. Với lại sợ em thấy phiền"
-"Ừ ừ. Anh luôn nghĩ cho em ha"
Anh nói lúc trước bố snh có hứa với bố Hân rằng khi anh với Hân lớn sẽ đến với nhau.
Nói ngắn gọn là hứa hôn ấy.
Và snh đã có vị hôn thê, rất xinh.
Thực sự thì tôi rất ghen tị với cô ấy. Tại sao lúc trước bố mẹ tôi không thân với bố meh anh, để chúng tôi được hứa hôn trước đó nhỉ?
....
Chúng tôi trò chuyện linh tinh với nhau. Anh kể lúc chúng tôi còn nhỉ đã trải qua những chuyện mà tôi không hề nhớ. Còn anh, anh nhớ rất rõ từng mảnh kí ức đó. Và rồi tôi lại thấy bản thân thật vô dụng, chuyện quan trọng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-ben-em/2369894/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.