Một ngày mưa khá lớn, tôi mắc mưa ở trường. Lúc trưa đi học ỷ y nghĩ hôm nay sẽ không mưa. Thật không ngờ....
Tôi đứng dưới mái hiên, đứng ngóng ngóng. Hải Minh đâu nhỉ? Tôi chắc chắn nó chưa về, nhưng không hiểu sao nó không ra đây để lấy xe. Tôi lấy điện thoại gọi nó.
"Alo? Tao đang đi chơi với bạn. Mày tự lo đi nhé"
Nó nói rồi cúp máy cái rụp. Thế mà... Lúc trước còn nói sẽ đưa tôi về cơ. Thật đúng là....
Mưa cứ mãi không ngớt. Tôi thở dài đầy phiền muộn
-"Mưa lớn nhỉ?"
Là giọng nói trầm ấm. Thầy Phong. Tôi quay sang, tình cờ mặt thầy gần sát mặt tôi. Tôi giật mình lùi ra sau một tí. Sao mà xuất hiện bất thình lình thế này?!
Tim tôi cứ thình thịch từ nãy đến giờ. Đứng đó nhưng không ai nói với ai câu nào. Tôi cúi nhìn chân tôi, nhịp nhịp. Rồi khẽ thở dài. Tôi mở lời
-"Thầy cố ý"
-"Về chuyện gì?"
Thầy hỏi. Tôi quay sang nhìn, bĩu môi
-"Bài kiểm tra"
Thầy im lặng. Rồi lại tiếp tục
-"Nói cho cô biết. Tôi đã giảng bài ấy trên lớp, lúc đó cô ngủ mất rồi. Cô kêu tôi giảng lại, tôi giảng cô làm xong không đưa bài giải cho tôi. Sao tôi sửa sai được đây? Do cô không chú ý. Cần không? Tôi chấm bài rồi này, cho xem luôn nhé"
Thầy gọi "cô" cơ à? Nghe nó xa lạ quá nhỉ? Tim tôi hơi nhói. Thầy chìa bài kiểm tra ra, tôi nhận lấy, số 4 nằm trên ô điểm. Tôi cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-ben-em/2369869/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.