Tối đó về đến nhà, bố mẹ tôi cảm ơn thầy vì đã đưa tôi về. Bố mẹ cũng không trách mắng khi tôi về muộn. Duy nhất một người đã ở trong phòng tôi lúc nào, thầy tôi thì lườm liếc
-"Mày đi đâu?"
Là Hải Minh. Tôi nhìn nó rồi nằm ườn ra giường, đáp
-"Đi chơi chứ đi đâu"
-"Con gái con lứa đi chơi ban đêm thế à?"
Nó hỏi tôi. Tôi bĩu môi dè bỉu:
-"Thế mày chắc đi chơi về sớm ha. Hôm nào mày cũng về trễ. Tao mới đi chơi có bữa nay à"
Hải Minh nhìn tôi. Rồi bỏ ra ngoài, buông câu:
-"Sau này có về trễ nhớ nói tao. Cần thì tao ra đón"
Đấy. Thế thôi chứ dễ thương lắm cơ. Còn bày đặt giận với chả dỗi người ta ấy. Tôi vào trong tắm rửa rồi đi ngủ.
Trước khi ngủ, tôi mở điện thoại xem lại tấm ảnh ấy. Mắc cỡ quá đi mất. Tôi cứ cười ngốc kiểu gì ấy. Rồi rảnh rỗi lại lướt facebook khuya. Tình cờ thấy được...
"Anh 20/11 vui vẻ nhé thầy của em"
Kèm theo là tấm ảnh bạn Lam chụp lén thầy. Lúc này thầy mặc áo thun tay dài, quần jean dài. Sao Lam có thể nhỉ? Bình thường đi dạy thầy mặc quần tây áo sơ mi kia mà. Sao bạn ấy lại có thể thấy thầy Nhân với bộ đồ ấy nhỉ? Tình cờ gặp? Hay là hẹn hò đi chơi? Lại còn "Thầy của em". Sao thế này? Tim tôi giằng xéo khó chịu. Như bị bóp ngạt ấy.
.....
Và từ ngày ấy. Tôi quyết định giữ khoảng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-ben-em/2369862/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.