Mới sáng ra, lớp Nhi đã có luồng sát khí đằng đằng.
- Này bà bị thương hả? - Tuấn mặt hầm hầm tức giận.
- Ơ! Sao ông biết? – Nhi liếc sang Vy, câu mài với hàm ý “Bà nói phải không”.
- Hì.. hì – Vy cười cười gật đầu.
- Đi ra đây. Với tôi một lát. - Tuấn không tươi cười như mọi ngày, cách nói chuyện cũng lạnh ra. Khánh kéo Nhi ra chỗ góc vắng người, cử chỉ rất nhẹ nhàng, làm Nhi cũng lấy làm lạ.
- Hôm nay ông sau vậy? Ma nhập hả?
- Có đau không? – Tuấn chẳng thèm quan tâm tới câu hỏi của nhi mà cầm cánh tay bị thương của Nhi nhìn chầm chầm.
- Không sao đâu. – Nhi cười hề hề. Nhưng rồi nhỏ tròn xoe mắt, Tuấn kéo Nhi và ôm cô vào lòng.
- Xin lỗi! Tôi không để em bị thương lần nữa đâu?
- Gì... vậy? - Nhi đơ người, đỏ mặt, Tuấn khác mọi ngày quá. Nhi cố lấy lại bình tỉnh đùa.- Ông bị ma nhập thiệt rồi. Ha ha. – Nhi đẩy Tuấn ra. Nhưng Tuấn càng siết chặc hơn.
- Tôi thích em! Nên từ giờ tôi sẽ bảo vệ em, tôi không để em gặp bất kỳ chuyện gì nữa đâu. – Nghe tới đây Nhi đứng hình, cô quá bất ngờ trước thái độ nghiêm túc của Tuấn.
- Ông.... ông nói gì kỳ vậy.
- Tôi thích em. Dù em có thích tôi hay không tôi vẫn thích em. - Tuấn lặp lại một cách cự kỳ nghiêm túc.
- Hề... hề. Ông đừng đùa quá trớn vậy chứ. Thôi tôi vô lớp đây. – Nhi đẩy Tuấn ra, nhỏ cố tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-bao-ve-em-nguoi-con-gai-den-tu-tien-gioi/186198/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.