Tối đẹp trời, Linh Nhi đi đi dạo với Thanh Vy, cả hai đang đứng mua nước thì thấy gần đó một người đàn ông khoảng 30 – 40 tuổi đang này nỉ một người vô cùng giàu có.
- Tôi xin bà. Làm ơn tha cho tôi đi mà! – ông ta vừa này nỉ vừa níu chân người đàn bà đó, rất tội nghiệp.
- Buông ra mau! Không tôi la lên đó. - Người phụ nữ có gỡ chân khỏi bàn tay bẩn thỉu.
- Xin bà mà. Làm ơn xót thương cho số phận nghèo khổ của tôi. – ông ta tiếp tục la lết dưới đất cầu xin, mọi người chỉ chạy ngang nhìn rồi đi không ai làm gì. Người phụ nữ không nói gì chỉ cố tìm cách thoát khỏi đó. Ông ta cố tìm kiếm sự giúp đỡ. -Xin mọi người giúp tôi với.
Nghe được tiếng van xin, cả ba người Khánh, Nhi, Vy vội chạy lại. Thấy có người lại ông ta càng gào thét hơn.
- Làm ơn giúp tôi! Bà ấy muốn báo cảnh sát. – Ông ta nhìn về phía cả ba mà rưng rưng nước mắt. Rồi cuối đầu một nụ cười giang tà xuất hiện trên môi.
- Chú không sao chứ? có chuyện gì ạ? – Thanh Vy vừa hỏi han vừa đỡ người đàn ông đứng dậy.
- Làm ơn giúp tôi. – ông ta cầu xin bằng giọng thảm thiết.
- Đừng tin ông ta. Ông ta đang làm phiền tôi. - Người phụ nữ bực dọc, vẻ mặt rất tức giận.
- Không, không có. Tôi chỉ xin bà ấy giúp đỡ. Nhưng bà ấy lại nói tôi phiền và đòi báo công an. Xin hãy giúp tôi. – Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-bao-ve-em-nguoi-con-gai-den-tu-tien-gioi/186193/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.