#Sáng hôm sau#
Hắn quơ vội chiếc điện thoại đang reo liên hồi.
- Alo...- Bắt máy giọng đầy mệt mỏi.
- Thần Phong! Hôm nay cậu không đến công ty có phải vẫn chưa khỏe không?
- Ưmh... Tớ vẫn thấy đầu óc không tỉnh táo lắm.
- Cậu ổn chứ? Có cần tớ đến đó không?
- Không cần đâu... Tớ ổn mà.
- Vậy cậu nghỉ ngơi đi! tớ sẽ lo việc ở công ty giúp cậu.
- Ưk.. cảm ơn cậu.
Hắn tắt máy, gác tay lên trán thở dài.
- Haizz..... Đầu óc mình bị sao thế này?
Rồi hắn chợt nhớ ra chuyện tối qua, cầm điện thoại lên lướt lướt tìm tin nhắn kỳ lạ mà hắn nhìn thấy.
- Không có. Vậy tối qua đúng là mình gặp ảo giác rồi. Haizzzz.... Sao mình lại có thể tưởng tượng ra cô ta chứ còn tìm đâu ra cái tên Tinh Nhi nữa.
*ịch...* Một vật thể lạ từ đâu rơi xuống giường nằm ngay cạnh hắn, sợ cứng người hắn cố liếc mắt sang. Một mái tóc đen bóng mượt....
- Cái... cái... quái gì đây? - Hắn bật dậy chạy bán sống bán chết ra cửa.
Chạy được nửa đường hắn dừng lại và bình tĩnh hơn khi hắn phát hiện người quen.
- Là... là cô ta????? Tại sao cô ta lại xuất hiện nữa vậy?
Câu nói của Thiên Băng tối qua hiện về trong đầu hắn “Ta là Thần, là Thần”.
- Không lẽ cô ta là Thần thật sao? - Mang một mớ tò mò hắn tiến từng bước chậm rãi về phía Thiên Băng.
Nhè nhẹ lại sát mép giường rồi cúi nhìn Thiên Băng thật kỹ. Bất chợp một cánh tay kéo hắn, quật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-de-anh-bao-ve-em-nguoi-con-gai-den-tu-tien-gioi/1484736/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.