Việt Sở trước nay không nghĩ tới chính mình sẽ cùng Diêu Dao tiếp tục dây dưa, trên thực tế có lẽ cũng không tính dây dưa, là cô đơn phương đặt tâm tư đều ở trên người Diêu Dao.
Thẳng thắn mà nói, khi mười mấy tuổi nhận được lời tỏ tình của Diêu Dao, cô vừa hoảng loạn đồng thời lại vừa có chút vui sướng, nhưng sau khi bình tĩnh lại, cô từ chối Diêu Dao.
Bởi vì cô không biết Diêu Dao có phải nghiêm túc hay không.
Mà Diêu Dao quả nhiên không phải nghiêm túc, quay đầu cùng bạn học nam khác vừa nói vừa cười, sau đó lại tuyên bố một cách khoa trương rằng cô ấy yêu đương với ai đó, mặc cho trường học ở nghiêm khác cấm yêu sớm, Diêu Dao dường như cũng không sợ gì cả, khi đi ngang qua trước mặt cô, vẫn sẽ luôn hất cằm lên, vẻ mặt đắc ý và kiêu ngạo.
Việt Sở khi đó bắt đầu nghĩ, chính mình từ chối Diêu Dao, sẽ lưu lại cho Diêu Dao ấn tượng gì?
Có thể nhớ kỹ cô hay không?
Cô không biết, cô cũng tâm loạn như ma.
Cô chỉ biết từ sau đó Diêu Dao liền cố ý vô tình mà nhằm vào chính mình, không phải ở ngoài mặt đối xấu chính mình bao nhiêu, mà là một ánh mắt giống như là một thanh kiếm, giống như đâm xuyên qua trái tim cô.
Sau này lên đại học, Việt Sở và Diêu Dao liên hệ ít đi, cô cũng không thế nào đi vòng bạn bè trước kia, nhưng cô luôn có thể từ chỗ bạn bè biết Diêu Dao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-day-thuyen-toi-voi-tong-giam-di/3326949/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.