Bởi vì nhiều người hỗ trợ, thu dọn phòng tự nhiên liền nhanh rất nhiều, Văn Nguyên thật sự làm người khuân vác, nhà cây cho mèo đặt trong phòng khách cho Bình Tử chơi lúc trước không còn tác dụng, cũng được cậu dọn xuống ném tới thùng rác bên cạnh.
12 giờ, nơi này trừ đồ đạc của chủ nhà, những cái khác đều bị dọn sạch.
Khâu Dạng lần trước đã mang theo rất nhiều đồ đi, hiện tại cũng liền dư lại một ít vật nhỏ, chứa đầy túi mang đến, đều được nhét vào cốp xe của Văn Nguyên.
Miêu Nghệ đã một thời gian không gặp Bình Tử, chờ sau khi ăn xong Văn Nguyên như cũ làm tài xế, đem xe ngừng ở bãi đỗ xe ở chung cư Thẩm Nịnh Nhược.
"Tiểu Nguyên, đưa bọn chị hai cái túi đi."
Tổng cộng có bốn cái túi, Văn Nguyên một tay hai cái, cậu mặc áo thun, có thể thấy cơ bắp trên cánh tay đều nổi lên.
Văn Nguyên một ngụm từ chối: "Không cần, chị, em có thể cầm."
Còn may đi chưa được mấy bước liền đến thang máy, túi đều bị cậu đặt xuống đất, Khâu Dạng kéo tay cậu qua, nhìn máu lòng bàn tay cậu phân bố không đều, bất đắc dĩ nói: "Tay đều thành ra như vậy rồi."
"Một lát liền đỡ thôi." Văn Nguyên ngây thơ cười.
Thẩm Nịnh Nhược ở một bên nhìn một màn này, cô thật lòng cảm thấy vui cho Khâu Dạng, bởi vì em trai Văn Nguyên này là thật sự rất tốt.
Khi họ đến tầng, Miêu Nghệ dẫn đầu cầm một cái túi: "Cái này để mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-day-thuyen-toi-voi-tong-giam-di/3326945/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.