Thành ngữ "Cừu vào miệng cọp" này, muộn nhất là ở tiểu học đã biết đến, nhìn thoáng qua không cần động não cũng có thể hiểu được ý nghĩa.
Khâu Dạng vốn dĩ đoán là "Nhào vào trong ngực", nhưng không ngờ nó lại khác xa với những gì Thẩm Nịnh Nhược nói.
Nếu nói như vậy...
"Tôi là cừu sao?" Khâu Dạng mở to mắt, không nhịn được mà hỏi.
Thẩm Nịnh Nhược bỗng chốc cười: "Không lẽ là tôi sao?"
Vừa nói, cô vừa búng nhẹ vào dái tai của Khâu Dạng, nnhư thể cảm thấy chơi rất vui, lại búng một lần nữa.
Khâu Dạng không tiếp tục về chủ đề thành ngữ nữa, nhưng nàng có chút bối rối khi bị Thẩm Nịnh NHược chơi đùa: "Cô làm cái gì vậy?"
Thẩm Nịnh Nhược phản ứng lại, lúc này mới dừng động tác này. Quá gây nghiện rồi.
"Tai cô chơi rất vui." Thẩm Nịnh Nhược hạ giọng nói, nói lời thật lòng mình.
2
Khâu Dạng: "......"
Nhưng theo cách này, sự căng thẳng của Khâu Dạng đã giảm bớt, và đôi tay đặt trên đầu gối của cô ấy cuối cùng cũng thả lỏng ra một chút, và không có xu hướng gần bóp nát đầu gối của nàng nữa.
Không khí như là đọng lại, bầu không khí dần giảm nhiệt độ.
Cái gọi là "Bắt đầu" giống như còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc.
Khâu Dạng tim đập cùng hô hấp dần khôi phục tới tần suất bình thường.
Điều phá vỡ sự bối rối là dạ dày của Khâu Dạng đột ngột vang lên hai tiếng trong không gian yên tĩnh này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-day-thuyen-toi-voi-tong-giam-di/2863416/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.