Lê Hân Dư sững người, tim cô như có một bàn tay lớn bóp chặt.
Cô cười còn khó coi hơn cả khóc: "Xin lỗi..."
"Chuyện tình cảm, không có ai là sai với ai cả." Anh nói một cách chậm rãi, thần sắc vẫn ôn hòa, chỉ những cô không nhìn thấy anh mới rơi những giọt nước mắt bi thương.
"Chúng ta đi thôi, tìm nơi nào đấy thay đồ."
Giang Dật Hàn ân cần, nhìn sắc mặt cô, nghĩ ra đủ cách để cô không thấy áy náy: "Không thì sẽ cảm lạnh đó."
Cô nhẹ nhàng mở miệng: “Cảm ơn."
Anh cúi đầu ừ một tiếng.
Thì ra giữa chúng ta khách sáo tới nỗi cần phải nói câu cảm ơn rồi.
Y Nghê không ngờ rằng Giang Dật Hàn bỗng nhúng tay, khiến cô ta ngã sõng soài trên nền nhà, ngồi ướt đầy mông trên sàn nước.
Những chỗ khác không sao, nhưng nguyên một phần mông lại bị ướt sũng.
Tình trạng của Lê Hân Dư nhìn đã biết bị người khác gây ra, nhưng bộ dạng của Y Nghê, ai không biết lại nghĩ rằng cô ta vừa cùng ai đó làm chuyện đáng xấu hổ trong nhà vệ sinh.
Y Nghê cũng chẳng buồn để ý người khác nói gì, cô cố gắng lấy hai tay che mông của mình, tư thế vô cùng không nhã nhặn.
Cô ta tức giận nhấc chân hướng về phía hai người hét lên: “Đôi gian phu dâm phụ, đừng nghĩ rằng người khác không biết mối quan hệ đáng xấu hổ giữa các người! Ôm chặt như vậy, sợ người khác không biết hai người từng bên nhau ư?"
Giang Dật Hàn cứng người nhưng vẫn một lời cũng không nói ra.
Bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/207451/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.