Lê Hân Dư bỗng tỉnh táo một cách lạ thường mà đẩy tay anh ra: "Tôi không đi."
Bị anh ngộ nhận tình cảm, cảnh tượng này thật rung động lòng người, chỉ cần nghĩ tới thôi cô đã nổi cả da gà, nào dám về lại nhà họ Lăng.
Anh nhếch môi cười: “Em nghĩ em còn cách nào khác ư?"
Giống như quả bóng được bơm đầy nước, cô chỉ còn cách ngoan ngoãn nằm trên giường. Đúng vậy, chênh lệch giữa bọn họ quá lớn khiến cô không còn lựa chọn nào khác.
Đơn ly hôn này là con đường duy nhất để cô được giải thoát, nhưng con đường này chớp mắt đã bị anh ta chặn mất rồi. "Tôi đi dọn đồ." Cô muốn mượn lý do này để kéo dài thời gian thêm một chút, nói không chừng sẽ nghĩ ra cách gì đó phản kháng lại.
Nhưng đến con đường nhỏ như vậy cũng bị Lăng Diệu chặn mất, anh nói: "Không cần dọn đồ, mẹ tôi thích em, sớm đã chuẩn bị sẵn đồ ở nhà cho em rồi, đồ em cần không thiếu một món nào."
Lê Hân Dư cuối cùng cũng hết cách, cô ngước mắt nhìn anh, chỉ nhìn thấy ánh mắt anh nhìn cô có gì đó kỳ lạ.
Nhưng là ở đâu thì cô cũng không rõ.
Ngồi trên xe của Lăng Diệu, được đích thân anh đưa về biệt thự nhà họ Lăng khiến tim cô không ngừng đập thình thịch.
Lăng Diệu kéo cô rồi ghì cô ngồi trên sofa trong phòng khách nhà họ Lăng, khi đối diện với bố chồng Lăng Tự và mẹ chồng Hách Ánh, cả người cô cứng đơ ra.
Tính cách bố chồng cô điểm tĩnh, còn mẹ chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/207435/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.