**********
Lăng Diệu bỗng giơ tay hướng về phía cô.
Lê Hân Dư ngơ ngác sau đó ý thức lùi lại phía sau hai bước.
Phải để phu nhân Lê đẩy cô về phía trước mắt Lăng Diệu, khuyên nhỏ: “Ngơ ra đấy làm gì nữa, đây là chồng con Hân Dư."
Cô chớp mắt, có chút mơ hồ.
Lăng Diệu cười tủm tỉm khiến cô lại càng mơ hồ hơn. Anh đến nhà họ Lê chẳng lẽ để tận mắt nhìn cô ký tên vào bản ly hôn ư?
Cô căn chặt môi, cổ đẩy giọng nói xuống nói với anh: “Tôi ký xong rồi.”
Anh như cố tình không nghe thấy, dưới sự sắp xếp của Lê Khải Thiên mọi người cùng ngồi quanh bàn chuẩn bị ăn tối.
Nhưng cô biết, anh nghe thấy rồi.
Bởi vì cô đã kịp nhìn thấy một gợi sóng lăn tăn lướt qua trong ánh mắt bình định của anh.
Lê Hân Dư bị ép ngồi bên cạnh Lăng Diệu bởi vì họ là vợ chồng. "Tôi không phải có ý nắm giữ hay giở thủ đoạn gì, anh yên tâm, tôi sẽ phối hợp tốt nhất trong việc ly hôn này." Sợ anh hiểu lầm, cô bèn vội vàng cam đoan, dùng giọng nói nhỏ tới mức chỉ có hai người bọn họ mới nghe thấy.
Anh lướt nhìn cô, lộ một nụ cười không rõ hàm ý.
Tim cô đập càng nhanh hơn, cô luôn cảm thấy nụ cười ấy của anh không có ý tốt gì.
Đúng thời gian bữa tối, họ vừa mới ngồi xuống nhưng món ngon đều đã lên hết, Lê Khải Thiên nhắc nhở người hầu kêu nhà bếp chuẩn bị thêm vài món. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên Lăng Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/207432/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.