Cơ thể cô đúng là rất hợp với khẩu vị của anh.
Lăng Diệu thở một cách mạnh bạo bên tai cô: "Nói với anh, tên em là gì?"
Lê Hân Dư đầu căng đến nỗi dây thần kinh cuối cùng cũng đứt nốt, cô nhìn trừng trừng anh, nhìn trừng trừng anh chồng không đáng tin của mình.
Lúc này, cô chợt nghĩ sao tối nay Lăng Diệu lại bất thường như vậy.
Với tính cách của anh ta, cho dù có ham muốn như thế nào cũng sẽ không thèm động đến cô.
Hôm nay anh ta như vậy thì ra anh ta căn bản không nhận ra cô là ai...
"Từ sau khi kết hôn họ vẫn luôn sống riêng, Lê Hân Dư cũng chỉ mang danh Lăng phu nhân. Thực chất mà nói, cô ta trông như thế nào chắc chủ tịch Lăng cũng chẳng nhớ nổi!” Lê Hân Dư không ngờ rằng câu chuyện mà những phu nhân cao quý ngoài kia đang chế giễu lại là sự thật.
Cô gái trong lòng anh với đôi mắt to tròn nhưng lại bị che bởi lớp sương giống như vừa uất ức vừa khó chịu vậy.
Lăng Diệu nới lỏng tay ra hôn lên mắt cô.
Lê Hân Dư không phản kháng lại được, chỉ biết vừa khóc vừa kêu: “cầm thú".
Cho đến khi mí mắt nặng đến nỗi không mở ra được.
Cô thiếp đi lúc nào không hay.
Mùi rượu nồng nặc khắp căn phòng.
Khi mở mắt ra Lăng Diệu đã không nhìn thấy cô gái trong lòng mình nữa rồi.
Nghĩ tới cô gái bị anh dọa đến nỗi ngất đi chỉ còn cách nằm im trong lòng mình, bộ dạng giống như bị con thỏ đồ chơi bị anh ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/207423/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.