Kết quả không biết Lê Ngưng nghĩ gì mà những người kia nói gì cô cũng vui cười hớn hở nhận hết, bị người ta mắng cũng không quan tâm.
Cuối cùng, có người chế giễu yêu cầu cô giúp phục vụ món ăn, cô lại thực sự giúp người phục vụ bưng món ăn lên, trong lòng còn rất vui vẻ và thoải mái.
Hướng Lập Hiên bị Lê Ngưng làm cho tức nghẹn, nhưng chính Lê Ngưng cũng chưa nhận ra vấn đề của minh là gì, khi về nhà còn ngẩng đầu ưỡn ngực tranh luận với anh ta nữa chứ.
Hướng Lập Hiên vô tình nói hơi nặng lời, khiến hai mắt Lê Ngưng đỏ hoe, một lúc lâu sau mới trở lại bình thường.
Tuy hai mắt đã trở lại bình thường nhưng cô lại quẳng gánh không làm nữa, tự nhốt mình trong phòng, còn khóa trái cửa.
Lăng Diệu bảo Hướng Lập Hiên dẫn Lê Ngưng đến thăm Lê Hân Dư, tốt nhất là có thể để Lê Ngưng ở với Lê Hân Dư một thời gian Hướng Lập Hiên nghe vậy trong lòng càng nghẹn.
Lăng Diệu đáng chết như vậy, lúc đầu Lê Hân Dư đi theo anh ta còn tốt hơn, ít nhất anh ta cũng không lấy đâu ra được một đứa con riêng như vậy.
Trong lòng anh ta tức anh ách nhưng vẫn là không yên tâm, thế là dứt khoát bỏ dáng vẻ cậu chủ xuống, chạy đi gõ cửa phòng Lê Ngưng.
"Lê Ngưng ra đây đi, tôi có việc muốn nói với cô."
Lê Ngưng hoàn toàn không để ý đến anh ta, ngồi tức giận một mình.
"Lê Ngưng mau ra đi, có chuyện quan trọng."
Lê Ngưng khịt mũi, tức giận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253693/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.