Ánh mắt của Lăng Diệu tối sầm lại nhưng anh vẫn thong dong: "Con đã nói rồi, mọi thứ con làm đều phải dựa trên tiền đề không được phá hủy hôn nhân của con.”
Hách Ánh tức quá hóa cười: “Cho nên Lê Hân Dư vừa tới là con đã bỏ mặc thằng bé mà chạy theo nó?”
Bà ta có thể hiểu con trai rất yêu Lê Hân Dư, nhưng bà ta không thể hiểu nổi tình yêu gần như điên cuồng này của con trai.
Lăng Diệu thoải mái thừa nhận: “Phải, không có gì quan trọng bằng cô ấy. Hơn nữa, vốn dĩ con cũng không muốn đứa bé này”
“Nhưng đứa bé này là sai lầm của con, con nhất định phải gánh chịu quả đắng này. Tiểu Niệm Sơ là một sinh mạng, không phải là rác, con không thể tùy ý vứt bỏ nó như thế”
“Nó là sai lầm mà con mắc phải khi còn trẻ, con bằng lòng gánh chịu. Nhưng mà mẹ à, con không thể thích sai lầm của con, càng không muốn để nó ảnh hưởng đến hôn nhân của con” Lăng Diệu gằn giọng nói: “Mẹ, sau khi đứa nhỏ điều trị bệnh xong thì đưa thẳng ra nước ngoài luôn đi, hoặc là đưa luôn ra nước ngoài trị bệnh cũng được. Con không muốn nó làm ảnh hưởng đến cuộc sống của con." App
“Nói thẳng ra là con không muốn nó xuất hiện trước mặt Lê Hân Dư chứ gì?”
“Đúng vậy, con không muốn để cô ấy chưa có con mà đã phải cực khổ làm mẹ kế con chỉ muốn nuôi nấng con của chúng con."
“Nhưng con đừng quên Tiểu Niệm Sơ cũng là con trai của con.”
Lăng Diệu nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253658/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.