"Cơ thể còn chưa hồi phục đã làm bừa rồi. Không muốn sống nữa đúng không?”
Rõ ràng là nói với Lăng Diệu nhưng ảnh mắt của Hách Ảnh lại luôn nhìn Lê Hân Dư.
May mắn là Lăng Diệu không cởi quần áo của hai người ra, chỉ là quần áo không chỉnh tế, cũng không để lộ chỗ nào không nên lộn.
Lê Hân Dư ra khỏi lòng anh, cô lập tức kéo áo của mình xuống nhưng áo lót bị anh lột ra ném ở đầu giường.
Cầm lên cũng không được, không cầm lên cũng không xong.
Ảnh mắt Hách Ảnh đảo qua khuôn mặt tinh cảm mãn nguyện của Lăng Diệu và khuôn mặt đỏ bừng của Lê Hân Dư, lòng bà lại chùng xuống. Hách Ảnh cảm thấy mình sống hơn nửa đời người, sai lầm lớn nhất đã phạm phải là can thiệp vào chuyện hôn nhân của con trai.
Có lẽ lúc trước bà không nên tự ý cưới Lê Hân Dư về nhà mình.
Bởi vì nhất thời không nỡ, nhất thời bị xúc động mà bà vô thức cảm thấy Lê Hân Dư có thể mang đến hạnh phúc cho con trai mình.
Nhưng bây giờ xem ra bà đã hoàn toàn sai lầm.
Lăng Diệu vẫn còn đang ở trong phòng bệnh mà ngay cả chút chuyện này Lễ Hân Dư cũng không hiểu, chỉ lo dụ dỗ anh làm những chuyện phòng the.
Vốn dĩ Hách Ảnh còn định nể tình con trai mình thích nó đến mức như vậy thì cũng cho qua đi. Bao lâu nay bà không muốn để Lê Hán Dư mang thai và cũng đưa Dương Tiểu Khởi đến nhà họ, bà chỉ còn một câu chưa nói chính là muốn họ ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253637/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.