Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không phải chúng ta đóng giả người yêu sao? Nếu tôi thật sự có ý thức làm bạn gái, đoán chừng anh sẽ phải khóc đấy."
"Cô có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, tiếp tục duy trì." Hút xong hơi cuối cùng, anh ta dập tắt điều thuốc, nhìn Lê Ngưng một cái. "Ngày mai cô qua đấy thì coi như chưa biết gì, cười vui vẻ một chút, tốt nhất là có thể làm cho Hán Dư cũng cười "
Lê Ngưng thò hai ngón tay trỏ ra, kéo khỏe mỗi làm mặt quỷ “Anh xem thể này được chưa?
Hương Lập Hiện không cười nổi: "Hi vọng là có tác dụng
Lê Ngưng xoa mặt mình, ngôi ngay ngắn ở ghế phụ: “Về mặt lý thuyết thì lúc này anh nên khi vọng hại người họ cãi nhau rồi chia tay, sau đó anh mới có cơ hội
Hướng Lập Hiện mất kiên nhân và vào trấn có ấy một cái Lang Diệu sẽ không từ bộ cô ấy dáu
Lăng Diệu không muốn Lê Hán Dư biết những chuyện đó đơn giản là vì không muốn để có nối lại tình cũ với Giang Dạt Hàng
Kết quả lượn một vòng lớn như vậy, gói ghém cả thế giới vào đó, anh công không có khả năng từ bỏ cô ấy.
Mặc dù Lăng Diệu lạnh lùng nhưng lại cực kỳ hiếu thuận với bố mẹ, thế mà anh lại chống đối bà Lăng vì chuyện của Lê Hân Dư, có thể thấy rõ ràng sự quyết tâm của anh.
Lê Ngưng che chỗ đầu bị vỏ đầu của mình, tức giận mở miệng. Thế nên bây giờ anh vẫn ra vẻ người tốt là vì Lăng Diệu sẽ không từ bỏ Hãn Dư đúng không? Vậy tôi hỏi anh, nếu có một ngày, tôi nói là nếu như, Hán Dư và Lăng Diệu thật sự sẽ chia tay, không thể ở bên nhau nữa, anh có theo đuổi Hàn Dư không?"
Trái tim Hướng Lập Hiện đạp loạn vài nhịp, một chữ "có vừa đến bên miệng lại bị nuốt xuống
"Có quan tâm nhiều như vậy làm gì?"
"Tôi chả thèm quan tâm đầu, tôi thuận miệng hỏi thôi.
“Thu hồi những suy nghĩ này của cô lại đi, trêu cho Hân Dư cười mới là việc chính:
Lê Ngừng can ngón tay một lúc rồi mới do dự nói: "Thật ra cho dù tôi trêu cho Hạn Dụ cười cũng không có tác dụng gì Các anh coi tôi như chiếc gây trêu mèo và coi Hãn Dư như nào cung, chọc cười cũng chỉ là nhất thời Các anh không có thời đó đúng đến thị Hàn Du sẽ không vui vẻ thật sự
Hướng Lạp Hien ngừng một lát, anh ta nhận ra rằng Lê Ngưng nói không sai.
Lăng Diệu thích Lê Hân Dư, nhưng anh có ham muốn chiếm hữu quá mạnh đối với Lê Hân Dư, mạnh đến đáng sợ, gần như là coi Lê Hân Dư như một con thú cưng.
Hướng Lập Hiện hơi trầm ngâm: "Giao cho Cô một nhiệm vụ.
“Có tiền không?
"Đương nhiên, giả cao hơn rất nhiều so với đóng giả làm bạn gái của tôi"
"Nhiệm vụ gì?" Mặt Lê Ngưng sáng rực lên.
"Nói lại những lời cô vừa nói với Lăng Diệu
" Đây không phải là tìm đến cái chết sao? Lăng Diệu là người hung dữ như vậy, Lê Ngưng cảm thấy độ khó khá lớn “Sao anh không tự nói "
Hướng Lập Hiện nói lời nói phá hoại tình cảm văn nên để người ngoài như có nói thì tốt hơn.
Le Ngưng
Qua nhiên đối với họ mà nói mình hoàn toàn chỉ là một người rất dể lợi dụng để làm việc Ngoại trừ Lê Hán Dư, những người trong xã hội thượng lưu này khi đã trưởng thành sẽ không ai
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.