*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lăng Diệu không nói chuyện với cô ta không phải là vì không muốn tỉnh số, mà là bởi vì chỉ cần liếc nhìn cô ta một cái anh cũng cảm thấy vừa buồn nôn lại vừa không cần thiết.
Anh chẳng muốn nói thêm một chữ nào với có ta, trực tiếp dùng cách của anh đè bẹp gia đình cô ta.
Sau đó Y Nghề muốn ra nước ngoài nhưng ngay cả tư cách xuất ngoại cô ta cũng không Có.
ở trong nước thanh danh của cô ta cũng cực kì thối nát
Gần như là Y Nghê đã đi đến bước đường cùng, không thể sống cuộc sống của giới thượng lưu được nữa, thậm chí không có cách nào tới gần khu vực của giới thượng lưu
Đến lúc ấy cho dù cô ta có muốn liều chết với ai một lần thì cũng không đủ tư cách.
không một ai tin tưởng có ta, sẽ chỉ chẽ cười có ta, mia mai có ta nói chuyện hoang đường viên vòng
Y Nghệ tự khiến bản thân mình rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng mới biết được mình đã từng ngu xuẩn đến mức nào.
Tầng hầm tối tăm.
Cơ thể rét run của Lê Hàn Dự bắt đầu từ từ nóng lên, khuôn mặt cũng dần dân đó lên
Công dụng của thuốc bắt đầu phát huy
Gã đàn ông ung dung chậm rãi liếc nhìn đồng hồ rồi tiến sát lại bên người Le Hán Dư Đã lâu như vậy rồi mà hạn vẫn chưa đến, hay là không có ý định cứu cô rồi?"
“Phi" Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253603/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.