Trong lòng Hướng Lập Hiên rất bức bối nhưng anh ta vẫn ôn tồn giải thích: “Không phải là Lăng Diệu, tôi là Hướng Lập Hiên. Lăng Diệu bảo tôi đến chăm sóc cô
Lê Hân Dư không tin, cô ngước mặt lên cổ gắng hết sức để nhìn rõ người đang bế cô
Cô còn chưa kịp nhìn thấy rõ thì sắc mặt Hướng Lập Hiên đã thay đổi trước.
Hướng Lập Hiên vốn dĩ tưởng rằng Lê Hân Dự xô xát với Lê Nhã Trí chỉ là trò đùa trẻ con, không cẩn thận đập đầu xuống đất.
Nhưng mà khuôn mặt Lê Hân Dư bị phỏng, trên trán còn rách một vết lớn để lại mảng máu, đâu có giống trò đùa trẻ con?
Cho dù Lê Hân Dư bị điên thì cũng không thể lấy nước sôi tạt lên mặt mình!
Rốt cuộc Lê Nhã Trí có phải là em ruột của cô ấy không?
Có em gái nào ra tay độc ác với chị ruột của mình như thế không?
Lê Nhã Trí bị đạp một cú, vừa khéo đập lên mảnh thủy tinh vỡ, tay cô ta toàn là máu.
Cô ta không ngờ Hướng Lập Hiện bỗng nhiên xuất hiện, cô ta đau đớn đứng lên muốn lấy lòng.
Nhưng mà cô ta vừa tới gần đã bị Hướng Lập Hiên tát một cái.
Đàn ông vốn đã mạnh hơn phụ nữ, huống chi
Hướng Lập Hiên còn dùng hết sức.
Cái tát khiến nửa bên mặt của Lê Nhã Trí lập tức sưng phù lên ngay, khóe miệng cũng ứa máu.
Lê Nhã Trí muốn giải thích, kết quả là Hướng Lập Hiên đã đạp cô ta một cú sau đó bể Lê Hân Dư đi ra ngoài: “Tiện nhân, lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253548/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.