**********
Lê Hân Dư dừng một chút, thấy anh hiểu lầm liền chậm rãi giải thích: “Hiện tại mẹ không muốn chúng ta có con.
Nụ cười trên mặt Lăng Diệu nhạt đi một chút nhưng vẫn tỏ vẻ thoải mái khẽ cọ vào má cô: “Sinh một đứa con là được, chờ đến khi con ra đời, mẹ cũng sẽ không nói được gì nữa.” “Không được, nếu như bây giờ có con thì nút thắt trong lòng mẹ sẽ càng lớn hơn, mẹ sẽ nghĩ là chúng ta không tôn trọng mẹ, đang ép buộc mẹ.” Lê Hân Dư đã nghĩ thông suốt: “Chờ đến khi khúc mắc trong lòng mẹ được hóa giải, chúng ta sẽ có con.”
Huống chi cô biết là Lăng Diệu lạnh lùng vô tình với người ngoài, nhưng anh là một người con hiếu thảo.
Vì mình nên bây giờ anh chống đối mẹ, như vậy là anh đã vượt quá giới hạn của mình, sao có thể tiếp tục để anh làm người xấu được, thời gian sẽ chứng minh tất cả. “Nhưng, trong nhà có bao không?" Anh vẫn chưa từ bỏ đấu tranh. “Có, lần trước lúc anh đưa Nhã Trí về, anh mua ở cửa hàng tiện lợi.” Còn mua một lần mấy hộp mùi vị khác nhau.
Bỗng nhiên Lăng Diệu hơi hối hận, không nên vì ra oai phủ đầu với Lê Nhã Trí mà mua cái thứ bao cao su chó má này.
Nếu như cô ả Lê Nhã Trí kia có chút liêm sỉ thì coi như không thua thiệt, nhưng trái lại Lê Nhã Trí là người không biết xấu hổ, đừng nói là dùng cái gì cũng vô dụng, hôm nay còn bị bắt phải đeo bao cao su.
Thật sự anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hay-cho-nhau-mot-loi-thoat/1253518/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.